84. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Tổng kết
một ngày chiến đấu không cân sức và không khoan nhượng, trận địa tiểu đoàn 1 vẫn
được giữ vững. Trận địa tiểu đoàn 3 và trung đoàn bộ bị máy bay oanh tạc, bộ đội
đã có nhiều thương vong. Đổi lại ta bắn rơi 1 máy bay trực thăng (bọn địch đã
phải điều máy bay trực thăng vận tải quân sự loại 2 chong chóng đến cẩu đi), tiêu
diệt hàng trăm tên địch, bắn bị thương hàng trăm tên khác (chính mắt nhiều người
dân nhìn thấy lũ trực thăng đáp xuống lấy xác đồng bọn, đến tận bây giờ họ vẫn
thường kể lại)…
Ngay đêm đó sở chỉ huy trung đoàn
ra lệnh cho bộ đội ta phá vòng vây quân địch trở về hậu cứ.
Trận chiến “tao ngộ” bi hùng tại rạch Đá Biên ngày 3/10/1973 là một tổn thất rất lớn của Trung đoàn, (gần ngang với trận đánh tại cù lao Long Khánh, Long Thuận) và chỉ cách nhau đúng một năm (tháng 10/1972 – tháng 10/1973). Gần 300 cán bộ chiến sĩ của trung đoàn đã mãi mãi nằm xuống nơi này. Các anh đều còn rất trẻ ở lứa tuổi 20.
Gần
300 con người của “một thế hệ tài hoa ra trận”. Một tài sản quý báu của dân tộc
đã vĩnh viễn hiến dâng cho tổ quốc để cho đất nước được mãi mãi trường sinh và
mọi người có được một cuộc sống thanh bình…
Ngay
ngày hôm sau, đồng chí Lê Chư chính ủy đã mời đồng chí Phạm Hậu lúc đó là chính
trị viên Đại đội Trinh sát (C21)giao nhiệm vụ: “Bằng mọi giá phải quay lại trận
địa tìm kiếm và mai táng liệt sỹ” (đồng chí Hậu hiện nay đã nghỉ hưu với quân
hàm đại tá và đang sinh sống tại Cần Thơ, ủy viên của Ban liên lạc Bạn chiến đấu
và hội CCB trung đoàn 207).
38 năm, sau ngày các Anh hi sinh, trong
ngày họp mặt Bạn chiến đấu và CCB E207 lần thứ 15 (30/4/2011) tại Trường đại học
Kiến trúc tp Hồ Chí Minh, chúng tôi đã được chứng kiến và nghe đồng chí Phạm Hậu
nghẹn ngào trong 2 hàng nước mắt kể lại câu chuyện bi thương của những ngày các
anh quay về tìm đồng đội:
“Sau khi nhận được chỉ thị của đ/c chính ủy, đại đội trinh sát cử 5 đồng chí kết hợp với 2 đồng chí của Tỉnh kiến Tường (trong đó có anh Hai Bê) thuộc đơn vị 917(đặc công tỉnh) Hiện nay anh Hai Bê đang sinh sống tại xã Thạnh Hưng huyện Mộc Hóa và 2 đồng chí của huyện, tất cả là 9 người do đ/c Hậu chỉ huy, đi trên 4 chiếc xuồng ba lá (cứ 2 người một xuồng) và được hậu cần trung đoàn cung cấp mấy chục chiếc mùng, dầu nước xanh, xà bông Cu Ba để làm nhiệm vụ “đặc biệt” mà chính ủy giao. Do địch gài quân lại phục kích vì chúng biết thế nào ta cũng đến làm công tác tử sỹ, nên phải 10 ngày sau, khi địch rút hết, bộ phận đi làm tử sỹ mới tiếp cận được khu vực anh em hi sinh.
Nhận xét
Đăng nhận xét