Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2022

94. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Trong cánh “bằng vai phải lứa” tụi tôi với nhau thì đ/c Dần thuộc loại “lý lắc” nhất... Chờ lúc anh tư Be “chủ quan” không để ý nên đồng chí Dần đã “lén” mở cái bồng và đổ hết đồ đạc ra, mở cả cái thùng luộc và cái cặp da nữa. Đ/c Dần vội la toáng lên: “ôi của chìm…của nổi… sao mà nhiều thế”…. Đồ đạc nhà binh do hậu cần cấp phát thì ít… còn đồ đạc loại “khơi khơi” thì nhiều…. Có cả quần áo của chị em phụ nữ mới “tuyệt vời” chứ. Anh Tư Be nổi quạu, cự nự lung tung… Anh Năm Thắng không “nhịn” được cũng phải lên tiếng. “Cha! bỏ bớt đi cho con nhờ … đi đánh giặc mà thồ “hàng” chẳng khác gì con lạc đà. Có ngày chạy không kịp bọn địch nó vớ được chắc chắn tụi nó thiến…”. Thì ra trong lúc đánh đồn Gò Da, bọn địch bỏ chạy hết, anh tư Be chỉ huy bộ đội vào thu chiến lợi phẩm và không bỏ sót bất cứ một thứ gì… Cũng nhờ “vụ lộ hàng” lần ấy mà sau này gặp lại anh Tư Be tôi nhìn thấy “cái bồng của anh đã nhỏ đi rất nhiều”. Giờ ngồi nhớ lại mới thấy thương đồng đội tôi quá đỗi! Sáng ngày 1/8/1974,...

93. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Trở về đơn vị chúng tôi nhanh chóng tổ chức họp chi bộ và hội đồng quân nhân để quán triệt nhiệm vụ, trên nét mặt của từng càn bộ chiến sĩ ai cũng hồ hởi, phấn khởi. Mặc dù thời gian chưa biết chính xác nhưng chúng tôi suy đoán là sẽ không còn bao xa nữa… Vậy là công tác chuẩn bị cho cuộc “dời đô” về quê mẹ được các đơn vị tiến hành rất khẩn trương. Thực phẩm quản lý mua về dự trữ cho đơn vị được lệnh “tém luôn” không để dành nữa. Kể cả tiền bạc mua bán trong dân phải được nhanh chóng thanh toán sòng phẳng. Quần áo, quân tư trang cũng được dần dần thay thế cho phù hợp với chiến trường sông nước đồng bằng sông Cửu Long  chằng chịt những kênh rạch và nước ngập lênh láng. Bộ đội ta được cấp phát quần nilon dầu và áo Poliphăng (cũng chỉ bộ nghiêm bộ nghỉ) Võng cũng bằng nilon dầu, mùng ngủ bằng mùng tuyn hoặc dù pháo sáng nhuộm xanh kết lại. Cả tấm đắp cũng bằng dù hoặc vải nilon  Đặc biệt là cái balo cũ được trang bị của bộ đội chính quy từ ngoài bắc vào bằng vải bạt “nặng bỏ mẹ”...

92. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Từ cuối năm 1973 đến tháng 7 năm 1974. Trung đoàn bộ trung đoàn 207 vẫn cơ động đóng quân cặp biên giới thuộc 4 tỉnh Prâyven, Xoài Riêng (CPC), Kiến Phong, Kiến Tường (VN) trực tiếp chỉ huy 3 tiểu đoàn bộ binh và các đại đội trực thuộc tiếp tục đánh địch vừa tiêu hao sinh lực, vừa “nhổ” các đồn bốt xung quanh khu vực này mở rộng vùng giải phóng của ta cặp biên giới. Trong thời gian này ta đã đánh và tiêu diệt các đồn Thông Bình, Cà Vàng, Gò Da, Gò Bói, Cái Xơ, Cây Me, Cá Cái, Tham Bua giải phóng hoàn toàn xã Tân Thành và một phần xã Tân Hội Cơ, xã Tân Công Chí thuộc huyện Hồng Ngự. Ngày 15/7/1974, một trận tao ngộ xảy ra giữa cánh đồng từ khu vực xã Tân Thành về hướng Tân Lèo.   Do không được cung cấp thông tin nên bộ đội ta đã lọt vào ổ phục kích của địch gần 30 đ/c đã bị hi sinh tại nơi đây. Sau đó đúng 5 ngày vào ngày 20/7/1974, cũng tại khu vực này bỗng nhiên tụi địch đã bỏ lại 3 chiếc xe M113 còn nguyên vẹn và được đơn vị thiết giáp của quân khu thu chiếm bổ sung cho đơn v...

91. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Đúng 3h sáng ngày 27/04/1974, hàng trăm quả đạn cối 82 của trung đoàn + hỏa lực của tiểu đoàn và cối 61 của các đại đội bộ binh ầm ầm bắn phá căn cứ địch. Đồn Gò Da do 1 đại đội bảo an địch đóng giữ, “quằn quại” trước làn hỏa lực của pháo binh ta. 3h30 sở chỉ huy trung đoàn ra lệnh cho pháo binh ta tạm dừng từ 3 hướng của 3 đại đội bộ binh 9, 10, 11 đang ở tư thế chuẩn bị xung phong. Những quả mìn DH10, và mìn Cremo thổi rạp nhiều đoạn hàng rào dây kẽm gai được chằng chéo nhằng nhịt quanh đồn. Nhiều quả mìn vướng nổ, gài nổ quanh đồn địch bị DH10 của ta thổi tung cũng tự động phát nổ. Ba cửa đã được mở toang dọn đường cho bộ đội ta chuẩn bị đánh chiếm.             Bọn địch trong đồn hoang mang đến cực độ vì mới chỉ cách đây mấy ngày đã bị Đại đôi 9 nện cho một trận làm cho quân số trong đồn địch bị hao hụt chưa được bổ sung. Số còn lại trong đồn đang sống dở, chết dở bây giờ lại bị Tiểu đoan 3 “đập” nhồi thêm mà trận đánh này đâu ph...

90. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Chính đ/c Thông đã mang 1 trong 2 thi thể đồng đội hi sinh xuống xuồng để nhờ du kích địa phương đem đi mai táng (trong đó có một đồng đội chẳng còn quần áo gì) “Thật đau lòng trước cảnh thân xác đồng đội lúc đã hi sinh” Đ/c Thông phải lấy bèo lục bình đậy vào chỗ “kín” của đồng đội. Bởi khi vào trận bộ đội đặc công chỉ mặc 1 chiếc quần đùi trên người. trải qua trận đánh quần bị dây thép gai cào rách và mất đi. Khi anh em hi sinh, thi thể chẳng còn được 1 tấm vải để che thân… Viết tới đây tôi không thể nào cầm được nước mắt. THƯƠNG ĐỒNG ĐỘI TÔI QUÁ … Phạm Văn Thông hiện là  dược sỹ cao cấp làm việc tại Quân khu 7, nay đã về hưu đang làm thêm cho công ty dược tại thành phố Hồ Chí Minh, ủy viên thường trực BLL bạn chiến đấu và CCB, người quản trị mạng trang web trung đoàn 207.(Là một thành viên rất quan trọng của BLL  và HCCB trung đoàn 207 đấy) Đêm 21/04/1974, tiểu đoàn 3 được lệnh sử dụng một đại đội đánh đồn Gò Da. Do xung lực ít, hỏa lực mỏng, 4h sáng bộ đội ta được lệnh rút...

89. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Ngày 19/04/1974, trung đoàn đã sử dụng đại đội đặc công 25 đánh đồn Gò Bói, với lối đánh “ Táo bạo” của bộ đội đặc biệt tinh nhuệ do đại đội trưởng Vũ Huy Thục  trực tiếp chỉ huy, trong vòng 20 phút, C25 đặc công đã làm chủ đồn Gò bói. Mặc dù đã gần 40 năm trôi qua nhưng diễn biến và kết quả trận đánh vẫn còn như in trong tâm trí người CCB của Trung đoàn 207 người trực tiếp tham gia trận đánh.  Anh chính là Phạm Văn Thông. Theo anh Thông nhớ lại, Gò bói là một đồn kiên cố được trấn giữ bởi 1 đại đội bảo an, tăng cường và 2 khẩu pháo 105 ly, đồn này làm nhiệm vụ án ngữ đường chuyển quân và khí tài của ta xuống miền Tây Nam bộ, đồn hình chữ nhật, kích thước 80x 60m, ngoài ra còn có 3 đồn tua, đồn có 7 lớp rào, ngoài cùng là 4 lớp rào kẽm gai đơn, tiếp đến là hàng rào cũi lợn, và hào sâu khoảng 2m, rộng 4m, dưới hào là hàng rào bùng nhùng, và hàng rào cuối cùng ở mép thành là hàng rào bằng cây tràm, cao 3m. Sau hơn 3 tháng trinh sát, C25 về trên đất Campuchia lập sa bàn đánh thử....

88. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Lê Quang Quý (từ C25 về C20) là một trong những thông tin viên máy 2w thường được phân công đi những mũi chủ yếu, quan trọng nhất và luôn hoàn thành suất sắc nhiệm vụ được giao. Là 1 trong những người được kết nạp vào Đảng sớm nhất và trưởng thành nhanh nhất trong cùng “thế hệ”. Hiện nay đ/c Lê Quang Quý là giáo sư –tiến sỹ, hiệu phó kiêm bí thư Đảng ủy trường đại học kiến trúc thành phố HCM và phu nhân Nguyễn Thị Bích Đào tiến sỹ-bác sỹ chủ nhiệm khoa nội tiết kiêm chủ tịch công đoàn bệnh viện chợ Rẫy thành phố HCM (Trong đợt đoàn cán bộ bệnh viện chợ Rẫy về khám bệnh miễn phí cho nhân dân xã Thạnh Phước, Thạnh Hóa, Long An  có Một phần công lao của tiến sỹ Bích Đào và tiến sỹ Chu Văn Nhuận người nhà của 207 đấy)          Riêng đ/c Trương công Đản, tham gia mặt trận 479, với quân hàm trung tá, chủ nhiệm chính trị trung đoàn, sau khi ra quân chuyển về công tác làm trưởng ban tuyên giáo thuộc huyện ủy KRONGBACH và hiện nay làm chủ tịch HCCB huyện n...

87. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Sau trận chiến ngày 3/10/1973, Trung đoàn 207 được trên giao nhiệm vụ củng cố lực lượng, sắp xếp bố trí lại đơn vị, thành lập thêm một tiểu đoàn do đồng chí Hoàng Tế làm chính trị viên và đồng chí Huy làm Tiểu đoàn trưởng để bổ sung khẩn cấp  cho Trung đoàn 24 (một Trung đoàn chủ lực vẫn thường “chia lửa” cùng 207 trên chiến trường Nam Bộ) Cả Trung đoàn lại  trở về hậu cứ, nén đau thương tiếp tục chỉnh huấn, luyện quân, bổ sung thêm quân số bị hao hụt, trang bị thêm vũ khí và chuẩn bị cho những trận đánh tiếp theo.   “Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh” Sau trận đánh “tao ngộ” tại Rạch Đá Biên thuộc xã Thạnh Phước huyện Thạnh Hóa tỉnh Kiến Tường (nay là tỉnh Long An), cấp trên cho phép toàn bộ trung đoàn dời về hậu cứ để củng cố, học tập, huấn luyện. Rất nhiều vũ khí mới hiện đại được tăng cường, quân số cũng nhanh chóng được bổ sung. Lúc này có một đoàn “chiến thắng”,  gồm đa số anh em bị địch bắt giam giữ ở nhà tù Phú Quốc, Côn Sơn trong đó có một số cán bộ chiến ...

86. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Trong lúc đang tìm kiếm thân xác liệt sỹ, bộ phận trinh sát đã may mắn  tìm được đ/c Oanh (đ/c Oanh là sinh viên năm thứ 3 trường đại học tổng hợp Hà Nội được lệnh nhập ngũ vào chiến trường). Đ/c Oanh bị thương rất nặng không thể đi lại được nên nằm ẩn mình trong gò chuối và xé đọt chuối để ăn, đang thoi thóp trong một gò đất có cỏ cây rậm rạp, thì 5 ngày sau may mắn có hai mẹ con một người dân phát hiện đem về giấu  kín trong hầm, cho ăn uống, thuốc men chăm sóc và 10 ngày sau gặp được tổ công tác tử sỹ. Anh em lập tức đưa Oanh về trạm quân y cấp cứu. (đ/c Oanh hiện nay đang sinh sống tại tp Cần Thơ). Trường hợp thứ hai sống sót kì diệu sau trận đánh Đá Biên, theo lời kể của Chị Phạm Thị Đấu, (lúc đó là thường vụ Tỉnh ủy Kiến Tường, phụ trách vùng 6, chị là một người phụ nữ nhỏ bé mà rất kiên trung gan dạ, là hình ảnh tiêu biểu cho phụ nữ Miền Nam “Anh hùng, Bất khuất, Trung hậu, Đảm đang” tham gia chiến đấu với câu nói bất hủ của chị Út Tịch “ Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”)...

85. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Lúc này Đồng Tháp Mười đã vào đỉnh lũ, nước ngập mênh mông. Khi bộ phận trinh sát tiếp cận được thì thân xác anh em đang trong thời kỳ phân hủy, mùi hôi thối không thể tưởng tượng nổi loang khắp một vùng … Anh em trinh sát rải ra và cứ 2 người 1 tổ dùng mùng tuyn (mùng lưới) vớt anh em lên rồi gói lại buộc vào gốc cây, đánh dấu trên sơ đồ giao lại cho địa phương đợi mùa khô năm sau khi nước rút sẽ đến chôn cất. . Đặc biệt trong bụng của các liệt sỹ có rất nhiều cá đủ các loại, đang thi nhau ăn rỉa những phần nội tạng tan rữa. Mỗi thi thể khi vớt lên có khoảng 7-8kg cá các loại, đặc biệt là cá Chốt  (một loại cá nhỏ bằng ngón tay) ở vùng này nhiều vô số kể. Vì không được trang bị phương tiện chuyên môn để làm công tác tử sỹ nên các chiến sĩ trinh sát luôn bị, ói mửa, nhức đầu và xây xẩm mặt mày, có lúc tưởng chừng như không thể nào chịu nổi do những mùi phân hủy của thân xác liệt sỹ đã trải qua 10 ngày dầm mưa, dãi nắng trên đồng nước làm cho choáng váng… Cũng bởi số lượng anh em hi...

84. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Tổng kết một ngày chiến đấu không cân sức và không khoan nhượng, trận địa tiểu đoàn 1 vẫn được giữ vững. Trận địa tiểu đoàn 3 và trung đoàn bộ bị máy bay oanh tạc, bộ đội đã có nhiều thương vong. Đổi lại ta bắn rơi 1 máy bay trực thăng (bọn địch đã phải điều máy bay trực thăng vận tải quân sự loại 2 chong chóng đến cẩu đi), tiêu diệt hàng trăm tên địch, bắn bị thương hàng trăm tên khác (chính mắt nhiều người dân nhìn thấy lũ trực thăng đáp xuống lấy xác đồng bọn, đến tận bây giờ họ vẫn thường kể lại)…             Ngay đêm đó sở chỉ huy trung đoàn ra lệnh cho bộ đội ta phá vòng vây quân địch trở về hậu cứ.             Trận chiến “tao ngộ” bi hùng tại rạch Đá Biên ngày 3/10/1973 là một tổn thất rất lớn của Trung đoàn, (gần ngang với trận đánh tại cù lao Long Khánh, Long Thuận) và chỉ cách nhau đúng một năm (tháng 10/1972 – tháng 10/1973). Gần 300 cán bộ chiến sĩ của trung đoàn...

83. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Đúng 3h chiều ngày 3/10/1973, bọn lính sư đoàn 9, được mấy chục chiếc trực thăng chuyên chở bất ngờ đổ quân cách trận địa tiểu đoàn 1 về hướng đông chỉ khoảng 800m. Chúng chia quân thành nhiều mũi,  đột kích vào hướng tiểu đoàn 1. Trên trời là máy bay trực thăng liên tục bắn phá, dưới đồng nước ngập mênh mông là lũ bộ binh “bám đít” xe bọc thép triển khai hàng ngang trên lộ kiến bình – mộc hóa. Địch có ưu thế hơn hẳn ta về quân số và hỏa lực, rocket, lựu đạn của máy bay trực thăng vũ trang và những khẩu trọng liên 12 ly 7, đại liên M60, M79 trên những “con cua” sắt liên hoàn thay nhau xối vào nơi phòng ngự của ta. Trận địa tiểu đoàn 1 trải rộng gần 1km mịt mù lửa đạn.             3h30’, bọn địch đã vào sát trận địa tiểu đoàn 1 chỉ còn cách độ 300m. Hỏa lực B41 của ta được lệnh khai hỏa.             Vì phải đứng chân dưới nước “tác xạ” nên rất khó khăn và nguy hiểm cho các x...

82. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Đúng 8h sáng ngày 3/10/1973, chiếc OV10 từ hướng Kiến Tường đến quần đảo nhiều vòng trên không rồi tiếp đến chiếc L19. Cả một vệt cỏ + lúa bề ngang rộng vài mét bị giẫm nát thành một vệt từ biên giới băng qua cánh đồng xuyên vào những “đám tràm” thì làm sao che nổi con mắt của máy bay trinh sát của địch có phương tiện “trông nhìn” tối tân vào bậc nhất thế giới.           Vậy là 9h 30 phút hơn chục máy bay trực thăng vũ trang HU1A (loại cá lẹp) lồng lộn lao tới cứ nhè những “đám tràm” phóng rocket, đại liên và lựu đạn. Những cột nước trắng xóa bung lên, những thân tràm bị mảnh rocket gọt cắt nằm đổ ngổn ngang, nhiều chiên sỹ cũng bị trúng đạn địch “ ngã xuống như những thân Tràm”. Cả một vùng hàng trăm hecta Tràm non ầm ầm đạn địch. Bộ đội ta được lệnh thu cuốn võng và sẵn sàng chiến đấu nhưng nhiều đồng chí đã hi sinh nằm im lìm trong chiếc võng.             9h 45’ sở chỉ huy trung đoàn gửi đi...

81. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Nơi đây thực sự là một địa hình bất lợi cho ta, bởi vì cánh đồng rộng mênh mông và hết sức trống trải. Cánh đồng này được mệnh danh là cánh đồng “chó ngáp” bởi nó rất rộng, bà con địa phương ví nó rộng đến nỗi chó chạy mệt nhoài nên phải “ngáp ngáp”. Bộ đội hành quân cực kỳ vất vả, đi liên tục không được nghỉ để kịp vượt cánh đồng trước khi trời sáng. Cả cánh đồng ngập toàn nước lâu lâu gặp được một ụ mối hay gò đất bằng cái chiếu trồi lên khỏi mặt nước nhưng chẳng ai dám “bén mảng” tới (kiến lửa, kiến mối, có khi có cả rắn, rết vì xung quanh nước đã ngập hết nên chỗ này là nhà trú ẩn của chúng). Nhiều đ/c mệt quá, liều mạng “sà” vào đã bị kiến đeo cắn sưng hết mình mẩy.             4h sáng ngày 3/10/1973 đội hình hành quân đã tấp vào được một số đám Tràm (không thể gọi là rừng vì chúng không liên hoàn, mỗi đám Tràm cũng chỉ rộng từ 4 -5 hecta có khi cách nhau hàng mấy chục mét).         ...

80. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Phải 2 ngày sau, 9/10/1973, chờ cho anh Năm Thắng đã lấy lại sức và khỏe hẳn, chúng tôi  mới được anh Năm kể lại câu chuyện xảy ra mấy ngày trước. Bởi nơi xảy ra chiến sự là vùng đất Kiến Tường cũ và là Long An ngày nay, nơi chôn nhau, cắt rốn của anh năm Thắng nên những chi tiết, sự kiện và diễn biến trận đánh anh nhớ chính xác hầu như là tuyệt đối. Qua câu chuyện của anh Năm Thắng, từng thời khắc lần lượt hiện ra:             Đúng 7 giờ tối ngày 2/10/1973, toàn bộ cánh quân thứ nhất của Trung đoàn được lệnh hành quân. Xuất phát từ khu Mỏ Vẹt biên giới Việt nam - Campuchia. Các trinh sát của quân khu đã rải quân bám địch từ trước và chốt ở các vị trí cần thiết để phối hợp với trinh sát Tỉnh Kiến Tường làm nhiệm vụ dẫn đường. Đi đầu là tiểu đoàn 1, rồi tới các đơn vị còn lại, sở chỉ huy Trung đoàn hành quân sau cùng. Đội hình thành một hàng dọc và khoảng 8h tối thì tới biên giới. Con kênh biên giới ngăn cách 2 vùng đất tuy nhỏ ...

79. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Tại nhà ban chỉ huy đại đội Thông tin (C20) ở hậu cứ, tôi và đ/c Nói cùng với quân số ở lại, trong lòng đều cảm thấy rạo rực, nôn nao, vì trung đoàn 207 sắp trở về Đất Mẹ và chúng tôi cũng sắp sửa được tiếp bước. Khó ai có thể diễn tả đầy đủ và hết nhẽ những cảm xúc trong chúng tôi ngày ấy, khi chiến đấu triền miên trên đất bạn CPC, chỉ một tiếng Việt nhẹ nhàng thân thương, bất kể ở địa phương nào, cũng đủ gợi nhớ quê hương khôn xiết, huống chi lần này được lệnh “về hẳn”…            Đ/c Nói cho liên lạc thông báo xuống các bộ phận còn lại chuẩn bị sẵn sàng hành quân tiếp theo bộ phận phía trước. Nếu đúng như hợp đồng thì chỉ đêm sau là chúng tôi lại được tiếp tục cùng theo chân bộ phận phía trước đi làm nhiệm vụ. Được về chiến trường chính, “quê mẹ”, ai cũng bừng bừng khí thế phấn khởi… Đêm hôm đó, 2/10/1973, tôi và đ/c Nói thức sáng đêm bên anh em đài 15w. Các đ/c báo vụ cứ 2 giờ lại phải thay ca vào vị trí mang cáp tai và bàn tay không...

78. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Ngày 28/9/1973, tôi và anh Năm Thắng được mời về ban chỉ huy trung đoàn dự hội nghị quân chính. Đ/c Lê Chư (chính ủy) phổ biến nghị quyết Đảng ủy quân khu sau đó đ/c Bảy Thàng (Trung đoàn trưởng) triển khai và giao nhiệm vụ cho từng đơn vị: “Toàn bộ Trung đoàn được lệnh hành quân  xuống vùng 6 Kiến Tường”, xuyên qua Đồng Tháp Mười luồn sâu xuống Định Tường, Gò Công (Để làm nhiệm vụ mở mảng, mở vùng, củng cố địa bàn đứng chân, tạo điều kiện cho các đơn vị chủ lực của ta làm bàn đạp thực hiện những chiến dịch lớn,  chuẩn bị lực lượng cho chiến dịch Hồ Chí Minh tiến tới giải phóng hoàn toàn Miền Nam thống nhất đất nước).          Vậy là nhiệm vụ lần này của trung đoàn 207 có ý nghĩa hết sức quan trọng trong chiến lược quân sự của ta. Tất cả cán bộ chiến sĩ của Trung đoàn đều cảm nhận rõ không khí khẩn trương sôi sục khí thế giải phóng đang lan rộng trên toàn thể chiến trường. Chúng tôi hào hứng chuẩn bị cho cuộc hành quân trở về Đất Mẹ, lòn...

77. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Ngày 26/08/1973, tôi và anh Năm Thắng Đại đội trưởng cùng các đ/c trong ban chỉ huy đại đội (C bộ) thông tin quây quần tại nhà ban chỉ huy. Anh Năm Thắng đang cặm cụi nối dây điện vào lố pin (loại pin của Mỹ dùng cho máy PRC25 đã cũ) để tối nay câu bóng đèn cho thêm sáng sủa. Thì bất ngờ nghe tiếng súng nổ bên kia cánh đồng. tại một phum (ấp)không có bộ đội ta đóng quân cách khoảng 2km.             Độ 20 phút sau thì có một đ/c chiến sĩ (tôi không nhớ tên, thuộc đại đội 17 DKZ) mặt mày tái mét, thở không ra hơi từ hướng súng nổ chạy tới. Qua trình bày của đ/c chiến sĩ chúng tôi hiểu rằng: ban chỉ huy đại đội 17 cử 3đ/c xuống sông Sở Thượng để mua hàng về cho đơn vị. Khi đi ngang qua phum có lính canh của CPC, họ đã bất ngờ nổ súng. 2 đ/c hi sinh, (trong đó có đ/c tên Hòa) còn một đ/c chạy thoát về đơn vị chúng tôi “cầu cứu”.             Tất cả chúng tôi đều vô cùng tức giận và đ...

76. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Trận tập kích đêm 21/8/1973 trung đoàn 207 phối hợp với 1 trung đoàn của sư 5 đã tiêu diệt và làm tan rã 2 tiểu đoàn thuộc sư đoàn 9 quân Ngụy Sài Gòn, bắt nhiều tù binh, thu nhiều vũ khí quân trang quân dụng. Trong số chiến lợi phẩm thu được, thật bất ngờ chúng tôi bắt gặp một chiếc xẻng (do Mỹ sản xuất), trên cán có khắc tên: Nguyễn Văn Thảo - tiểu đoàn 1 - e 207. Đ/c Thảo đã hi sinh trong trận đánh bi tráng 31/10/1972 tại cù lao Long Khánh, Long Thuận và chiếc xẻng này rơi vào tay địch. Qua gần 1 năm theo một tên lính nào đó thuộc sư đoàn 9 quân ngụy Sài Gòn bây giờ lại quay về với cán bộ chiến sĩ Trung đoàn 207. Có lẽ linh hồn Anh linh thiêng đã bắt tên lính đó phải mang theo cây xẻng để trả về cho đồng đội của Anh! “Mối thù trước đây coi như ta đã rửa xong…”                                     “Chúng muốn đốt ta thành tro bụi        Ta hoá vàng nhân phẩm...