4. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Tôi và
anh Lộc giăng võng cạnh nhau ở mấy gốc cây cao su. Mới nằm một chút anh Lộc đã
ngáy khò khò… Riêng tôi thì không sao chợp mắt. Trong đầu lúc này cứ quay cuồng…
Hình dung và tưởng tượng cho trận đánh sắp tới: “Trận đánh đầu tiên trong đời”.
Nó diễn biến như thế nào? Rồi kết cục sẽ ra sao? Mình còn sống hay chết? Bỗng
nhớ nhà, nhớ quê hương một cách khủng khiếp.
Tôi
sanh ra ở Nam Định nhưng mẹ lại quê Thái Bình và bố ở Hà Nội. Hồi còn nhỏ ở nhà
thỉnh thoảng vẫn được bố đưa về thăm quê nội, và được mẹ đưa về thăm quê ngoại.
Cả ba mỗi nơi một vẻ: xôn xao và lộng gió, ồn ào và tấp nập, rộng rãi và bình
yên… Rồi thiếp đi từ lúc nào.
Bỗng 2
võng chúng tôi bị giật tung lên. Mở mắt
ra thì là anh Đỉnh.
- “Dậy
đi 2 cha, đến giờ rồi.”
Tôi
nhìn đồng hồ (chiếc Pôn Giốt do Liên Xô chế tạo) lúc này là 24 giờ. Tiểu đoàn
thông báo: “Trinh sát đã bám được địch, bộ đội xuất kích”.
Hơn 20
khẩu B40 + B41, mỗi khẩu có 1 AK đi kèm. Tôi và anh Lộc, 2 người có 2 súng ngắn
và 2 liên lạc.
Đội
hình hành quân ra khỏi rừng cao su đến bìa trảng trống thì dừng lại. Cuộc họp
khẩn cấp lại được triệu tập ngay bìa rừng. Trên tấm bản đồ tác chiến mới phác
thảo do đồng chí Tiêu, quyền tiểu đoàn trưởng, vạch rõ.
Đại đội
5 hướng đông.
Đại đội
6 hướng tây.
Đại đội
7 hướng bắc.
Đại đội
8 gồm 2 DKZ57 + 2 DKZ75 (do trung đoàn tăng cường) hướng nam.
Chúng
tôi lần lượt vượt qua trảng trống như 4 mũi tên ngoằn ngèo, luồn lách áp sát trận
địa địch.
Ở hướng
đại đội 6, chúng tôi được 2 trinh sát dẫn đường. Anh Lộc đi đầu đoàn quân và thứ
tự: trung đội 1, trung đội 2, trung đội 3, tôi đi cuối đoàn quân. Chúng tôi bí
mật chiếm lĩnh trận địa, lúc đi thẳng, lúc đi khom. Tới 4h sáng thì dừng lại (tổ
trinh sát dẫn đường đã gặp tổ trinh sát bám địch). Trinh sát bám địch cho biết
lúc này ta đã ở rất gần địch còn cách độ 300m. Trận địa địch được bố trí phòng
thủ hình bầu dục. Hỏa lực tỏa ra 4 hướng và ở giữa là tốp xe tăng chỉ huy. Mỗi
xe bố trí cách nhau khoảng 30m, bộ binh địch đào công sự trước xe từ 15 – 20m.
Anh Lộc phổ biến nhiệm vụ cho 3 trung đội trưởng. Bộ đội được triển khai đội
hình vòng cung, tạo thành hình thế bao vây từ hướng tây và nằm im chờ lệnh. Tôi
và anh Lộc nằm ngay sau lưng trung đội 1, bên trái là trung đội 2, bên phải là
trung đội 3.
Thời
gian lúc này như đi chậm hơn bao giờ… Vẫn chưa được nổ súng vì còn đợi các đơn
vị bạn và cũng chưa nhìn thấy xe tăng địch. Bò tới bò lui thế nào tôi vớ ngay
được một ụ mối có đường kính độ 1m và nằm núp ngay sau. Tôi thầm an tâm: “Bố đạn
nhọn của xe tăng cũng không xuyên nổi cái ụ đất này” nhưng con tim cứ nhảy thon
thót… May mà được khoác cái tên: “Cán bộ C”… Nên cũng phải ráng… nếu không đã
có thể “tè” ra quần rồi.
Nhận xét
Đăng nhận xét