3. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Ngày
25/3/1970, Trung đoàn được lệnh đánh chiếm Mi Mốt và ngày 29/3/1970 đánh chiếm
Xin Nun bức hàng 4 Tiểu đoàn quân ngụy Lon non ở 2 vị trí này để mở rộng hành
lang biên giới. 2 trận đánh này tôi chỉ được ở phía sau phụ trách hậu cần vì
các anh cho mình là “lính mới”.
Cuộc
càn Đông Dương ngày càng khốc liệt cả 3 sư đoàn 5 + 7 + 9 của ta ở Miền đông vừa
đánh vừa rút để bảo toàn lực lượng.
Đến cuối
tháng 5/1970, đơn vị chúng tôi đang dừng trú tại rừng cao su (gần đó có nhà máy
đường). Sát chúng tôi là một cánh đồng mía rộng khoảng 5km, lúc này đã thu hoạch
mía nên cánh đồng trống. Bên kia cánh đồng là một rừng le liên hoàn tới Biên giới,
(Le là loại ở Miền Đông, giống như trúc nhưng nó lại thấp lè tè chỉ độ 2- 3
mét, măng của nó ăn rất ngon).
8 giờ
sáng ngày 23 tháng 4, quân Mỹ dùng 21 chuyến máy bay vận tải Quân sự (loại sâu
đo có 2 chong chóng), cẩu 21 xe tăng thả ngay xuống rừng le bên kia trảng trống
ý định của chúng kẹp đơn vị tôi vào giữa. Vì dưới mặt đất đang có một mũi “càn”
gồm cả xe tăng Mỹ kết hợp cùng bộ binh đã cách chúng tôi khoảng 10 km. Nhưng
ngày hôm đó bị đơn vị bạn phục kích chặn đánh. Do vậy chúng chưa thể thực hiện
được ý đồ. Bộ đội được lệnh sẵn sàng chiến đấu nhưng đến chiều chúng vẫn nằm êm
trong cánh rừng le, để chờ cánh quân mặt đất tới. 16 giờ, đồng chí Lộc và tôi
đích danh được mời lên Tiểu đoàn nhận nhiệm vụ.
Trung
đoàn chỉ lệnh “Đêm nay Tiểu đoàn 2 tập kích cụm xe tăng Mỹ. 1/3 Ban chỉ huy các
cấp, 1/3 quân số đơn vị thật tinh binh”.
Vậy là Trung đội trinh sát được tung đi ngay để bám địch.
17 giờ đơn vị họp chi bộ khẩn cấp ra nghị quyết trận đánh, sau đó họp Hội đồng quân nhân. Quân số tham chiến và sử dụng hoả lực cũng được phổ biến ngay trong cuộc họp này. Đối với anh Loc thì tỉnh bơ vì đã dày dạn quá nhiều trong chiến đấu, riêng tôi thì vừa lo, vừa sợ. Đọc được suy tư của tôi nên anh Thiệp quyết định đi thay, nhưng điện lên Tiểu đoàn không được chấp thuận. Anh kéo tôi ra riêng một chỗ vắng người và vỗ về an ủi tôi như một đứa em: “Kiên cứ bình tĩnh, đừng sợ, đừng lo…. đã có anh Lộc… rồi em sẽ quen ngay thôi mà”.
19 giờ cơm nước no nê bộ đội được tạm nghỉ chờ lệnh xuất kích.
Nhận xét
Đăng nhận xét