15. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Thời
gian tiếp theo, các mũi càn của địch ở dưới mặt đất cứ bị chặn đánh mà chẳng thấy
“Việt cộng” xuất hiện, chúng liền đổi chiến thuật, càn rừng thọc vào hậu cứ của ta. Nhiều tốp xe tăng
cùng bộ binh như những răng lược xỉa vào nơi trú quân của chúng tôi. Quân địch
dạo này “khôn” hơn. Cho bộ binh dò dẫm đi trước 1 vài trăm m theo sau là lũ xe
tăng. Ban chỉ huy tiểu đoàn 2 (Mà sau này là tiểu đoàn nòng cốt thành lập trung
đoàn 207) họp khẩn cấp để bàn phương án tác chiến mới. Nếu để chúng tiếp tục tiến
sâu thì chẳng những nơi đóng quân của đơn vị mà các bộ phận phía sau của trung ương
cục sẽ bị đe dọa. Các mũi trinh sát được tung đi và liên tục báo tin tức về ban
chỉ huy tiểu đoàn.
3 mũi càn của địch từ lộ đỏ, chúng
đang tiến dần về hướng trú quân của Tiểu
đoàn trên diện rộng khoảng 3 km, mỗi mũi
ước chừng gần 30 xe tăng kết hợp với bộ binh. Chúng dựa vào các đường mòn vận
chuyển của ta làm đường chính cho xe tăng hành tiến. Cặp 2 bên là lũ bộ binh.
Chúng tiến rất thận trọng. Ban đêm co cụm lại tại chỗ và thường được mấy trận địa
pháo dã chiến do trực thăng mới cẩu xuống nằm sau lưng luôn bắn phá dọn đường.
Đại đội 6 có nhiệm vụ chặn mũi cánh
trái, C5 + C7 chặn 2 mũi còn lại. Địch đã vào sâu khỏi lộ đỏ hơn 1km.
Đêm 13/06/1970, tôi được phân công
đi cùng với trung đội 1 để chặn đánh địch. Bộ đội xuất kích có các trinh sát
bám địch dẫn đường. 12h khuya đã áp sát trận địa địch tại đường mòn mũi càn thứ
nhất. Chúng tôi bí mật chôn những quả mìn chống tăng trên đường mòn mà đoán chắc
xe tăng địch sẽ đi qua. Hai bên đường sâu vào độ 100m là trận địa phòng ngự.
Ngay đêm đó bộ đội được đào công sự cá nhân và trước mặt là những quả mìn DH10,
mìn Claymo quay hướng nổ về phía địch. Tôi và đ/c Hùng trung đội trưởng nằm
ngay giữa tiểu đội 2. Bên trái là tiểu đội 1, bên phải là tiểu đội 3.
8h sáng, xe tăng địch đã rồ máy. Vì
chỉ cách độ 400m nên tiếng xe nghe rất rõ. Biết cánh bộ binh đã đến gần nên đ/c
Hùng lệnh cho bộ đội sẵn sàng chiến đấu. Y như phán đoán, lính bộ binh càn đường
2 bên trước lũ xe tăng khá xa.
Khoảng 10h, trước mặt trận địa
phòng ngự của chúng tôi đã lố nhố những tốp lính bộ binh địch. Khi bọn lính đi
đầu đến gần quả DH10 thì đ/c Hùng cho chập điện điểm hỏa.
Một tiếng nổ long trời phạt sạch những
bụi cây con trước mặt. Cả tốp lính địch
không còn tên nào nhúc nhích. Địch ở phía sau nổ súng bắn loạn xạ. Các
loại đan của địch cứ thoải mái găm vào những thân cây rừng, những ụ công sự. Đạn
m79 nổ chát chúa phủ lên trận địa . Thỉnh thoảng ở các công sự, dưới các gốc
cây hỏa lực bộ đội ta mới khạc lửa và nghe bên kia tiếng địch rên la. Xe tăng địch
ở phía sau cũng bắn pháo chi viện nhưng chúng tôi chẳng sợ vì vướng phải cây rừng.
Trận đánh cứ giằng co, quân địch chẳng
tiến thêm được một bước nào. Đại đội 5, đại đội 7 cũng đã nổ súng lâu rồi.
Thấy lũ bộ binh nằm tại chỗ chịu trận,
nên đám xe tăng ở sau lưng “hùng hổ ra oai”. Chúng gầm rú, lồng lộn, vừa tiến ,
vừa chúc họng khẩu trọng liên 12 ly 7 bắn như vãi đạn. Nhưng chỉ lát sau cách
trận địa chúng tôi khoảng hơn trăm mét. Chiếc xe tăng đi đầu trúng mìn, đứt
xích nằm ẹp vậy là những chiếc sau lưng thun đầu sựng lại. Trận địa bên địch đủ
các cỡ súng diên cuồng vãi đạn nhưng cứ
tiến thêm được vài bước lại nhiều tên nhào xuống rên la…
Nhận xét
Đăng nhận xét