Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2022

16. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  12h trưa tiếng súng thưa và im dần . Lũ xe tăng cũng nồ máy nghe mỗi lúc một xa.             Biết địch đã lui đồng chí Hùng cho bộ đội thoát khỏi công sự lên kiểm tra trận địa . Trước mặt quả DH10 khai hỏa 6 tên giặc nằm chết chỏng queo, ta thu 6 súng. Xa xa nhiều vết máu lênh láng quanh các cây rừng. Địch đã lôi xác đồng bọn rút đi. Bộ đội ta nhanh chóng lui quân và chỉ 10 phút sau, lũ phản lực lao đến ầm ầm dội bom, lũ trực thăng sà xuống phóng rocket. Trận địa ban nãy của chúng tôi banh chành, cây cối đổ ngổn ngang. Rồi tiếp đó đại đội 5, đại đội 7 cũng hứng chịu nhiều trận bom và rocket địch.           Tối hôm đó tiểu đoàn thông báo nguồn tin trinh sát kỹ thuật: Trận đánh hợp đồng, phân tán (của tiểu đoàn) ta diệt 5 xe tăng và gần 50 tên địch, ta thương vong hơn 20 đ/c mà thiệt hại nặng nhất là đại đội 5 bởi chậm chân nên đa số anh em hi sinh đều bị bom và rocket địch. Đại đội 6 chúng tôi c...

15. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Thời gian tiếp theo, các mũi càn của địch ở dưới mặt đất cứ bị chặn đánh mà chẳng thấy “Việt cộng” xuất hiện, chúng liền đổi chiến thuật, càn rừng  thọc vào hậu cứ của ta. Nhiều tốp xe tăng cùng bộ binh như những răng lược xỉa vào nơi trú quân của chúng tôi. Quân địch dạo này “khôn” hơn. Cho bộ binh dò dẫm đi trước 1 vài trăm m theo sau là lũ xe tăng. Ban chỉ huy tiểu đoàn 2 (Mà sau này là tiểu đoàn nòng cốt thành lập trung đoàn 207) họp khẩn cấp để bàn phương án tác chiến mới. Nếu để chúng tiếp tục tiến sâu thì chẳng những nơi đóng quân của đơn vị mà các bộ phận phía sau của trung ương cục sẽ bị đe dọa. Các mũi trinh sát được tung đi và liên tục báo tin tức về ban chỉ huy tiểu đoàn.             3 mũi càn của địch từ lộ đỏ, chúng đang  tiến dần về hướng trú quân của Tiểu đoàn  trên diện rộng khoảng 3 km, mỗi mũi ước chừng gần 30 xe tăng kết hợp với bộ binh. Chúng dựa vào các đường mòn vận chuyển của ta làm đường chính...

14. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Công việc giúp đơn vị bạn coi như đã xong. Đồng chí bệnh viện phó đến bắt tay tôi và đồng chí Nhưng: “Cảm ơn, nếu không được các đ/c giúp thì bệnh viện chúng tôi chẳng biết phải làm sao. Số y sĩ, bác sĩ, y tá qua trận bom cũng nhiều đ/c bị thương nên giờ phải chuyển tiếp sang bệnh viện khác”. Nhìn gương mặt khắc khổ của người Bác sĩ , thấy thương sao những người lính Quân y ngày đêm lặng lẻ âm thầm hi sinh vì tiền tuyến! 5h sáng chúng tôi lặng lẽ rời khỏi bệnh viện mà lòng nặng trĩu…             Trở về bằng đường cũ nên chẳng cần ai dẫn đường. Qua một đêm thấm mệt và mất ngủ nên hàng ngũ cứ lung ta lung tung Chúng tôi được thoải mái khoảng 2km, trên con đường xe thồ rộng rãi, sau đó rẽ vào đường mòn trở về đơn vị.             Đến ngã 3 anh Nhưng cho dừng lại kiểm quân số. Đếm đi đếm lại các trung đội thì đủ quân, riêng C bộ thiếu mất 1. Tôi nói với anh Nhưng: “Anh cùng bộ ...

13. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Những trận đánh nhỏ lẻ “xuất quỷ, nhập thần” của ta vừa tiêu hao sinh lực địch, vừa làm thất vọng ý đồ “đánh nhanh, thắng nhanh” của chúng. Bộ chỉ huy chiến dịch của địch tức tối, huy động tối đa cường độ B52. Chúng ném bom bất cứ khu vực nào mà chúng nghi là có bộ đội ta thường trú,  sâu vào tận hậu cứ phía sau của mặt trận giải phóng.             Đêm mùng 9/6/1970, đại đội tôi được lệnh điều 40 chiến sĩ cơ động giúp đơn vị bạn giải quyết hậu quả. Sau khi tính toán ban chỉ huy quyết định điều gần hết số chiến sĩ của C bộ lên đường, quân số còn lại chia đều cho các trung đội. Anh Nhưng và tôi được phân công chỉ huy. Cũng chỉ mang theo ít súng đạn gọn nhẹ còn lại là cuốc xẻng. Được một trinh sát tiểu đoàn dẫn theo đường mòn, đi được một đoạn khá xa thì ra đường xe thồ (lúc này ở miền Đông ta có mấy đơn vị vận tải hầu hết là nữ, sử dụng loại xe đạp tự chế và xe phượng hoàng vừa làm phương tiện vận tải hàng, vừa làm cáng để tải th...

12. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

              Thực hiện chỉ lệnh của trên. Tiểu đoàn quyết định mỗi ngày một Đại đội cử một Trung đội ra tận lộ đó phục kích đánh xe tăng địch. Đại đội 5 + 7 hướng rừng cao su. Đại đội 6 hướng rừng già. Ban chỉ huy chúng tôi họp phân công mỗi ngày một Trung đội, có cán bộ đại đội đi kèm. Cũng tuỳ “hên xui”. 2 ngày đầu đi rồi lại về không (vì địch cũng rất thất thường, có ngày chúng hành quân có ngày thì im bặt). Ngày 6/6/1970 đến lượt Trung đội 3 và tôi được phân công cùng đi (Lúc này cũng mới được bổ sung quân số và vũ khí) nên gom hết hoả lực toàn Trung đội 9 khẩu (6 B40 + 3 B41). 18 tay súng của Trung đội cộng thêm tôi và 1 liên lạc. Cả thảy 20 người lặng lẽ rời đơn vị cắt đường rừng ra hướng lộ. 7 giờ sáng chúng tôi ra tới ven lộ. Phải mò mẩm để chọn địa hình thuận lợi nhất, bất ngờ nhất. Tôi và đồng chí Phỏng quyết định chọn một khoảng rừng tương đối thưa cây có tầm nhìn độ 70 mét thẳng ra ngoài lộ. Điều này có lợi cho ta khi khai hoả khô...

11. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Thấy cung cách và kiểu ăn mặc chúng tôi tạm an tâm. Hỏi ra mới biết các cô thuộc Tiểu đoàn vận tải 72 cục hậu cần, đóng quân gần đó cũng đi: “cải thiện đời sống”. Một cô trông chững chạc khiến chúng tôi phải gọi bằng “chị” nói như ra lệnh: “Các anh theo tôi”. Giọng rặt Sài gòn Gia định nghe mới truyền cảm và thuyết phục làm sao. Vậy là 7 người chúng tôi riu ríu đi theo. Một chiến sĩ của tôi vẫn cố “ tha” theo con dọc mới hạ được. Dò dẫm… im lìm… (Y hệt như khi tiến nhập trận địa). Một mùi thơm , dầu con sóc, từ thân hình các cô, các chị cứ phảng phất làm chúng tôi nhiều lúc cũng thấy “ngất ngây”. Từ khi vào chiến trường lần đầu tiên mới cảm nhận được hương vị của những người thiếu nữ tuổi xuân xanh phơi   phới, nên cả đám chúng tôi, từ chỉ huy đến chiến sĩ còn rất trẻ đều bối rối, ngượng ngùng…xao xuyến… Một ý nghỉ vội thoáng qua: “Mong chiến tranh mau kết thúc…”. Bổng cô gái khoát tay cho chúng tôi ngồi thụp cả xuống. Phía trước mấy ngọn cây động đậy, đung đưa và một ...

10. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Sau trận đánh tập kích xe tăng ở rừng le, đơn vị không đứng chân nơi nào lâu, bởi nếu ở cùng toạ độ, thời gian dài sẽ làm mồi cho bọn B52. Hơn nữa nhiều mũi càn của Mỹ nguỵ cứ chia dọc tuyến biên giới, tìm diệt cơ quan đầu não của ta (Trung ương cục). Các đơn vị chủ lực của ta vừa phải kiên quyết bảo vệ Trung ương, vừa đánh tiêu hao, tiêu diệt sinh lực địch, vừa phải bảo toàn lực lượng (Chuẩn bị cho trận đánh quyết định). Do vậy ta phải chuyển sang chiến thuật phân tán nhỏ lẻ. Đầu tháng 6/1970 Tiểu đoàn 2 chúng tôi (mà sau này là nòng cốt thành lập Trung đoàn 207) đứng chân trong một khu rừng nguyên sinh rậm rạp, cách đường lộ đỏ khoảng 7km. Ngày 2/6/1970 tôi được ban chỉ huy phân công phụ trách một bộ phận về tuyến sau lấy gạo và thực phẩm. Mỗi Trung đội được cử 6 người và C bộ 3 người. Đi thồ gạo nên mỗi đồng chí phải bỏ lại quần áo và những vật dụng khác, nhưng súng đạn vẫn đầy đủ để có thể tác chiến dọc đường. Bộ phận C bộ theo tôi gồm 2 đồng chí là Dũng quản lý và Thành ...

9. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Anh Lộc ghé xuống lăng xăng kiểm tra lại vết trên người đ/c Bịch và gật đầu tỏ vẻ hài lòng: “Băng bó như vầy tạm được”. Rồi đưa khẩu B40 “chiến lợi phẩm” cho tôi. Xốc đ/c Bịch lên lưng và ra lệnh: “Tất cả theo anh!”. Đ/c Thái và đ/c Hải nhào vào giành cõng nhưng anh Lộc đã nghiêm nghị: “Lát nữa tao mệt sẽ đến tụi bây”. Ba chúng tôi riu ríu chấp hành. Mặc cho lũ quạ sắt lồng lộn trên đầu. Anh cứ cập rừng le, gần bìa trảng guồng bước. Vậy là bốn chúng tôi cứ thay phiên nhau cõng Bịch cắt theo đường vòng.           Khoảng 17h chúng tôi về được tới don vị . Anh Đỉnh, anh Ưng, anh Nhưng, anh Thiệp vội vã ra đón. Đ/c Bịch được chuyển ngay lên cáng thương có y tá đi kèm hối hả chuyển đến trạm cấp cứu trung đoàn.           Tôi thật bất ngờ, dưới tàn cây của rừng cao su gần hầm ban chỉ huy đại đội, ba hàng quân cuốc xẻng, súng đạn đã chỉnh tề, mỗi hàng độ 20 người. Các anh ở nhà đã tổ chức sẵn và...

8. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Tôi cõng đ/c Bịch theo hướng đơn vị rút quân hồi nãy. Sau hơn một tiếng đồng hồ lặn lội trong rừng le, tôi gặp ngay bìa trảng trống mà chúng tôi vượt hồi đêm: “Chết mẹ! lạc đường theo đơn vị rồi”.           Ba bốn chục máy bay trực thăng vẫn cứ quần đảo trên không và phóng đạn bất cứ chỗ nào mà chúng nghi là có bộ đội ta.           Không thể vượt qua trảng trống vào lúc này, tôi bèn kiếm một cụm le rậm đặt đ/c Bịch xuống nằm nghỉ. Nhìn đồng hồ đã 10h trưa, bụng đã đói cồn cào. Tháo bi đong nước còn rất ít và thỏi lương khô đem theo bên mình. Tôi lấy lương khô bẻ vụn từng miếng nhỏ cho vào nắp bi đong rồi đổ nước. Chờ cho đã mềm như bột cháo cậy miệng đổ cho đ/c Bịch. Nhưng cũng chỉ được 3,4 nắp là đ/c Bịch cứ cắn chặt miệng lại không chịu nuốt nữa. Tôi nhai đỡ vài miếng, uống vài ngụm nước cho đỡ mệt, còn nửa thỏi lương khô và nước để giành.        ...

7. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Đội hình lại như một mũi tên “đã bị tà” và ngắn đi rất nhiều rời khỏi trận địa. Biết không thể trở về bằng đường cũ qua trảng trống nên chúng tôi phải cắt đường vòng.           Anh Lộc lại dẫn đầu đoàn quân, kế đến là 3 thương binh được các đồng chí còn khỏe thay nhau dìu cõng. Rồi tiếp đến trung đội 1, trung đội 2, trung đội 3. Tôi và đ/c Bịch (liên lạc) đi sau chót đoàn quân.           Mới rời khỏi trận địa chừng 500m thì mấy loạt rocket của tụi máy bay lên thẳng phóng xuống gần sát đội hình.           Một tiếng “Ầm…” như là một phản ứng “có điều kiện” tôi ngã nhào chúi đầu về phía trước. Sau lưng gần 3m đ/c Bịch cũng ngã sấp theo. Một quả rocket phát quang một đám rừng le cách tôi không đầy 10m. Bị đất tung lên mù mịt, mảnh đạn bay vèo vèo cắt ngang những thân cây le chỉ bằng ngón tay đổ nghiêng ngã trên mình 2 chúng tôi.   ...

6. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Ngày hôm sau, chúng tôi được lệnh dời vị trí đóng quân cách đó độ chừng 5km và mãi tới ngày thứ 3 mới có dịp tổng kết điểm quân: Trận tập kích, tiểu đoàn đã bắn cháy 16 xe tăng địch. Diệt gần 100 tên Mỹ. Ta hi sinh 63 đ/c, bị thương gần 30 đ/c. Riêng đại đội 6 của tôi hi sinh 24 đ/c bị thương 9 đ/c. Vậy là quân số được bổ sung đợt trước, mới sau 1 trận đánh coi như đã hết sạch, nhưng chúng tôi không lo: “Sẽ có tân binh mới vào bổ sung thay thế.” Vì tôi đã tận mắt chứng kiến trên đường Trường Sơn: “Điệp điệp trùng trùng” những đoàn quân cứ nối tiếp nhau ra trận. Rồi nhớ ngay 2 câu thơ được các đ/c binh trạm đường Trường Sơn căng ngang đường hành quân: “Quân đi rung lá ngụy trang, Xôn xao như sóng Trường Giang trùng trùng”. Lúc leo dốc Nguyễn Chí Thanh, 2 khẩu hiệu to tướng lại đập ngay vào mắt như tiếp thêm sức mạnh cho bộ đội ta vững bước vượt Trường Sơn. “Ý chí ta cao hơn núi Hạ Lào Thù giặt Mỹ sâu thẳm hơn đáy sông Xê Pôn”. Qua trận đánh đầu tiên, tôi đã trút bỏ...

5. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Giây phút chờ đợi cũng đã đến. Khoảng 5h30 sáng, từ hướng nam trận địa, DKZ khai hỏa. Hàng chục quả đạn nã vào trận địa địch và chỉ lát sau các khẩu pháo tự hành, 12 ly 7 trên xe tăng địch đã quay ngoắt nòng sang hướng nam nhả đạn. Anh   Lộc ra lệnh cho các trung đội tiếp tục phát triển về phía trước. Khoảng 10 phút sau, trước mặt trung đội 1 chiếc xe tăng đã lù lù xuất hiện. Đồng chí An trung đội trưởng trung đội 1 chớp ngay khẩu B40 của lính phụt một quả “Ùng…” cột khói trắng khỏa ngay trước mặt tôi và nghe xa xa…“Oàng”. Vậy là 7,8 chiếc xe tăng ở gần đó dồn hết hỏa lực trên xe về hướng trung đội 1, đạn nhọn của xe tăng và lính bộ binh xạt xạt trên đầu. Đạn M79 nổ inh tai nhức óc. Đồng chí An bị một mảnh đạn ghim ngay đầu máu chảy linh láng. Bên trái và bên phải hướng trung đội 2 và 3 phát hiện được xe tăng cũng bắt đầu khai hỏa rồi tiếp đến hướng đại đội 5, 7 cũng đã nổ súng. Hỏa lực địch cũng phân tán dần dần. Anh Lộc truyền lệnh đ/c Hùng trung đội phó trung đội 1 ...

4. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Tôi và anh Lộc giăng võng cạnh nhau ở mấy gốc cây cao su. Mới nằm một chút anh Lộc đã ngáy khò khò… Riêng tôi thì không sao chợp mắt. Trong đầu lúc này cứ quay cuồng… Hình dung và tưởng tượng cho trận đánh sắp tới: “Trận đánh đầu tiên trong đời”. Nó diễn biến như thế nào? Rồi kết cục sẽ ra sao? Mình còn sống hay chết? Bỗng nhớ nhà, nhớ quê hương một cách khủng khiếp. Tôi sanh ra ở Nam Định nhưng mẹ lại quê Thái Bình và bố ở Hà Nội. Hồi còn nhỏ ở nhà thỉnh thoảng vẫn được bố đưa về thăm quê nội, và được mẹ đưa về thăm quê ngoại. Cả ba mỗi nơi một vẻ: xôn xao và lộng gió, ồn ào và tấp nập, rộng rãi và bình yên… Rồi thiếp đi từ lúc nào. Bỗng 2 võng chúng tôi bị giật tung lên. Mở   mắt ra thì là anh Đỉnh. - “Dậy đi 2 cha, đến giờ rồi.”            Tôi nhìn đồng hồ (chiếc Pôn Giốt do Liên Xô chế tạo) lúc này là 24 giờ. Tiểu đoàn thông báo: “Trinh sát đã bám được địch, bộ đội xuất kích”. Hơn 20 khẩu B40 + B41, mỗi khẩu có 1 AK ...

3. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  Ngày 25/3/1970, Trung đoàn được lệnh đánh chiếm Mi Mốt và ngày 29/3/1970 đánh chiếm Xin Nun bức hàng 4 Tiểu đoàn quân ngụy Lon non ở 2 vị trí này để mở rộng hành lang biên giới. 2 trận đánh này tôi chỉ được ở phía sau phụ trách hậu cần vì các anh cho mình là “lính mới”. Cuộc càn Đông Dương ngày càng khốc liệt cả 3 sư đoàn 5 + 7 + 9 của ta ở Miền đông vừa đánh vừa rút để bảo toàn lực lượng. Đến cuối tháng 5/1970, đơn vị chúng tôi đang dừng trú tại rừng cao su (gần đó có nhà máy đường). Sát chúng tôi là một cánh đồng mía rộng khoảng 5km, lúc này đã thu hoạch mía nên cánh đồng trống. Bên kia cánh đồng là một rừng le liên hoàn tới Biên giới, (Le là loại ở Miền Đông, giống như trúc nhưng nó lại thấp lè tè chỉ độ 2- 3 mét, măng của nó ăn rất ngon). 8 giờ sáng ngày 23 tháng 4, quân Mỹ dùng 21 chuyến máy bay vận tải Quân sự (loại sâu đo có 2 chong chóng), cẩu 21 xe tăng thả ngay xuống rừng le bên kia trảng trống ý định của chúng kẹp đơn vị tôi vào giữa. Vì dưới mặt đất đang có một ...

2. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

Sau hơn 6 tháng ròng rã lúc đi tàu, lúc đi xe tải quân sự, lúc bằng xà lan, và phần nhiều bằng đi bộ, lại còn lòng vòng nghi binh nữa chứ. Đến tháng 2/1970 đoàn đi B đã đến khẩu 7 (K7). Khác với những lần trước, cán bộ khung được quay ra Bắc tiếp tục nhận quân vào, lần này chỉ có cán bộ cấp D trở ra còn lại C + B được ở lại bổ sung cho các đơn vị chiến đấu. Đoàn chúng tôi được bàn giao ngay cho Trung đoàn 141 Sư đoàn 7 và tôi được bổ sung về Tiểu đoàn 2 (Sau này là tiểu đoàn nòng cốt thành lập Trung đoàn 207). Tôi và gần 30 chiến sĩ mới được điều về Đại đội 6, và chính thức nhận nhiệm vụ chính trị viên phó Đại đội. Ban chỉ huy Đại đội lúc này gồm 6 người. -Anh Lộc đại đội trưởng. -Anh Đỉnh chính trị viên. -Anh Ưng Đại đội phó. -Anh Nhưng Đại đội phó. -Anh Thiệp chính trị viên phó. Và tôi chính trị viên phó, cả 5 anh đều đã lớn tuổi hơn tôi và đã trải qua nhiều trận chiến đấu, riêng tôi thì mới toanh. Đơn vị tôi đóng quân trong rừng cây rậm rạp nằm khu vực K7 (khẩu 7).  Cách sông Bă...

1. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên

  HỒI KÝ CHIẾN TRƯỜNG (E 207 – QK 8) VŨ TRUNG KIÊN CCB Lời tựa: Đúng vào lúc. Sau 38 năm chúng tôi tìm được nơi 291 cán bộ chiến sĩ của Trung đoàn 207 hi sinh tại Rạch Đá Biên. Thì trang WEB của đơn vị ra đời. Bởi nôn nóng muốn cho đồng đội và bạn bè biết được những chiến công oanh liệt và sự hi sinh mất mát của Trung đoàn. Tôi liền thức sáng đêm ra ngay một bản “Tổng kết” mà mình tự cho là “hồi ký”. Nhưng nhờ biết “khôn” và dè dặt tôi đã gửi trước  cho bạn bè tham khảo. Được cháu Hiền Lương tư vấn, chỉ dẫn và lại còn khích lệ “Cố gắng lên chú Tư nhé! Để lại cho con cháu mai sau biết về quá khứ của ông cha, của các chú…” Cũng phải mất một thời gian so đi, tính lại. Tôi bắt đầu viết và phải làm lại từ đầu. “Hồi ký” phác thảo trong đầu 100% sự thật tôi chứng kiến của cán bộ chiến sĩ  Trung đoàn 207. Trung đoàn của tôi đã có trên 2000 cán bộ, chiến sĩ ngã xuống nơi chiến trường khốc liệt trong thời gian trực tiếp chiến đấu với: -Quân Mỹ -Quân ngụy Lon non -...

118. BIÊN GIỚI TÂY NAM - Trung sỹ (HẾT)

  06/09/82 Sáng nay học Nghị quyết 5 trên hội trường. Trời u ám. Mưa và gió. Ta nhớ mùa đông quê hương. Nhớ những phố dài mốc thếch sau những đêm trời lạnh; nhớ dưa cải bắp giòn và có vị chua rất thú vị; tàu điện nghiến ken két buồn bã, lừ đừ trôi trong lòng phố đêm mưa… 11/09/82 Đêm qua mưa to. Sáng nay cũng mưa. Sân bóng, đường đi ngập tràn toàn nước. Nhà nổi như đảo trên nền đã bị lún. Không khí ẩm ướt, quần áo hôi sì. Còn điếu thuốc vét ba thằng hút chung. Hoãn học chính trị nên ngủ xả ga ngày hôm nay đây! Ngày 12/09/82 Người rất mệt. Nắng rát. Trời oi. Chiều Chủ nhật. Mà Chủ nhật hay thứ 2 cũng không có gì quan trọng. Đã lâu không để ý đến thời gian bằng ngày tháng mà bằng những sự kiện, bằng những tên đất, tên núi, tên sông đã đi qua…Chốt Long an, trận rừng Tràm, trận Xoài riêng, trận U đông, ga Rô mia…và chiều nay- trên đất Kông pong Thom. Những chiều Chủ nhật sẽ đến với ta ở đâu nữa? Núi Hồng, Xiêm Riệp, Pai lin hay Poi pét? Nghe nói sư đoàn sắp chuyển lên...

117. BIÊN GIỚI TÂY NAM - Trung sỹ

25/06/82 Đã tròn 2 năm xa nhà. Trời u ám sắp mưa. Vừa ở Ph’nom Penh về mấy ngày. Sau mấy hôm sốt, hôm nay đã đỡ. Buổi trưa không ngủ được. Được tin Bình cáo đã vào và cầm giấy tờ cho mình nhưng nó đi Sư bộ mất rồi. Mấy hôm nữa phải mò lên lấy mới được. Nếu kịp không biết có ra được đợt tháng 8 này không? Mưa đã trắng mờ bên kia trảng. Lại mưa! Mưa! Mưa!… 26/06/82- Chủ nhật Vẫn chưa công tác. Sáng Căn và Đặc vào chơi. Lát sau Hải cụt và Trai cũng ra. Buổi trưa cùng Hùng lé, Hải, Phúc “đĩa” đến chỗ thằng Tính chơi. Toàn chuyện bóng đá ESPANA 82. Chiều đá bóng được một lúc lại mưa. Tối vẫn mưa. Cơn mưa ở đây gió rất mạnh. Rau đã hết. Bầu bí còn nhỏ. Nguy cơ ăn muối đã xuất hiện. 27/06/82 Mưa cả ngày. Anh em đi học chính trị hết. Định bám xe Zeep ông Thạnh (trung đoàn trưởng) lên Sư đoàn bộ chơi nhưng chúng nó bám đông quá lại thôi. 28/06/82 Học chính trị. Sau mấy hôm sốt lại hút thuốc. Tối lại mưa. Dân kiếm đâu được ấm trà. Bốn đứa ngồi tán gẫu. Chuyện vác tôn ở hậu cứ, ch...