72. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Cuối
tháng 2/1973 Sở chỉ huy trung đoàn dời về đóng quân bên kia sông sở Thượng
ngang đồn Cái Sách. Đại đội thông tin chúng tôi cũng ở gần sở chỉ huy trung
đoàn (cách trạm Kinh Tài của tỉnh Kiến Phong khoảng 100m).
Huyện
ủy Hồng Ngư gồm có chú bảy Trọng bí thư huyện ủy, chú ba Lê Hiếu thường vụ huyện
ủy, chú hai Thanh Hùng thường vụ huyện ủy, anh Tư Thôi thường vụ huyện ủy, anh
hai Hung (còn gọi là cụt Hung vì bị thương cụt hết 1 tay). Thường vụ huyện ủy
cũng dời về nằm cạnh sở chỉ huy trung đoàn. Thời gian này bọn lính sư 7 và sư 9
của quân ngụy Sài Gòn đã “lảng vảng” ở khu vực Tân Châu, Hồng Ngự. Bộ chỉ huy
chiến dịch của ta đã tăng cường thêm 1 trung đoàn của sư 5 và 1 trung đoàn của sư 9 cho khu vực
này phối hợp với trung đoàn 207 (mặt trận
lúc này vô cùng khẩn trương và sôi động)
Đại
đội cối 82 (16) được bố trí trận địa gần Cái Sách để có thể bắn chi viện nếu địch
liều lĩnh dùng máy bay trực thăng đổ quân vào hậu cứ của ta. Lực lượng an ninh
của tỉnh Kiến Phong cũng được dời về ven sông Sở Thượng để làm nhiệm vụ giữ gìn
trật tự, an ninh vùng dân cư ta mới giải phóng.
Đ/c
Võ Hoài Việt nguyên giám đốc công an tỉnh Đồng Tháp, và hiện nay là thiếu tướng
tổng cục phó Tổng cục An ninh Bộ Công an, lúc đó là cán bộ an ninh tỉnh Kiến
Phong thường tới lui trung đoàn, để quan hệ công tác, và rồi anh kết bạn thân
“chí cốt” với đ/c Giải đại đội trưởng đại đội 16 của trung đoàn. Sau này có lần
đ/c Võ Hoài Việt tâm sự với tôi: “Lúc trung đoàn 207 và lực lượng quân khu về
giúp tỉnh Kiến Phong giải phóng hàng loạt đồn bốt dọc sông Sở Thượng. Chúng tôi
thực sự sung sướng quá. Xưa nay cánh an ninh chúng tôi chỉ được trang bị súng
nhỏ nên bọn địch nó coi tụi tôi “chẳng ra gì”. Tôi kết bạn thân với đ/c Giải
lâu lâu anh em thăm nhau mời nhau nhậu cho vui. Đ/c Giải dẫn đi xem trận địa
pháo toàn súng bự tôi “khoái” quá và suy nghĩ rằng: “Chỉ có bộ đội chủ lực của
ta mới đủ sức QUẬT GỤC quân chủ lực Việt Nam cộng hòa. Mà thực tế đúng là như vậy”.
Thế đấy, tình người trong chiến tranh đơn giản mà vĩ đại vô cùng. Mỗi người sống
bình dị khiêm nhường, nhưng khi vào trận sẵn sàng chia nhau đến giọt máu cuối
cùng!
Đầu
tháng 3/1973 Tiểu đoàn 2 đóng quân quanh khu vực cầu Đại làm nhiệm vụ chống địch
lấn chiếm. Đối phương cũng có một tiểu đoàn thuộc trung đoàn 15 sư 9 quân Ngụy
Sài Gòn án ngữ ngay sát nách tiểu đoàn 2. Đại đội 5 thuộc tiểu đoàn 2, lúc này
do đ/c Phan Xuân Thi làm chính trị viên, tiếp giáp và đối mặt trực tiếp với tiểu
đoàn 2 thuộc trung đoàn 15, sư đoàn 9 ngụy do đại úy Hùng làm tiểu đoàn trưởng.
Đ/c
Phan Xuân Thi quê gốc Quảng Bình nhưng học ở Hà Nội từ khi còn nhỏ. Đang học
năm thứ hai, khoa văn trường Đại học Tổng hợp Hà Nội và được lệnh nhập ngũ vào
chiến trường.
Ngày 4/03/1973 trong lúc đang chỉ huy đơn vị phục kích, phòng ngự tại gần Cầu Đại, thì Phan Xuân Thi phát hiện bọn lính sư đoàn 9 “mò” vào hòng lấn chiếm trận địa của ta, đ/c Thi ra lệnh cho bộ đội ta sẵn sàng nổ súng “nghênh tiếp”. Bất ngờ tên đại úy Hùng tiểu đoàn trưởng la lớn: “Đã ngừng bắn rồi 2 bên không được nổ súng” và yêu cầu được gặp mặt với vị chỉ huy của ta. Đ/c Thi vội xuống hầm lục ba lô lấy một bộ quân phục mới nhất mặc ngay vào, rồi hiên ngang tiến tới “đường biên” đối thoại với tên đại úy Hùng. Chỉ sau 1 giờ “khẩu chiến”, với lý lẽ sắc bén và chính nghĩa của người chính trị viên từng học Văn - ĐH TH Hà Nội, tên đại úy Hùng đã tự nhận ra: “Sĩ quan của chúng không thể là đối thủ của cán bộ Quân Giải Phóng” và từ đó về sau tên này “cạch mặt” không dám huênh hoang và lặng lẽ lui quân. Nhờ đó, trận địa 2 bên êm đềm được một thời gian ngắn.
Nhận xét
Đăng nhận xét