171. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
6h, chúng
tôi thức giấc, vội lấy bát rót nước từ những chiếc can nhựa đem theo xe nhanh
chóng súc miệng, rửa mặt rồi ăn cơm sáng. Trên thông báo, lúc này chúng tôi đã
vượt qua thị trấn U Đông khoảng 10km, làm tôi hình dung đến khu vực tôi và anh
Thiệp đã gặp các đ/c trinh sát hồi đêm.
Thị trấn
U Đông nằm cách thủ đô Phnom Pênh khoảng trên 40km, án ngữ trên quốc lộ số 5.
Khi Phnom Pênh thất thủ, bọn Pôn Pốt đã tháo chạy và co cụm về đây. Lúc bị quân
ta truy đuổi, chúng đã tản ra và tháo chạy vào rừng, củng cố lực lượng để chờ
cơ hội phản công lại… Cũng chính vì lẽ đó mà sau này, nơi đây đã diễn ra một cuộc
chiến đẫm máu vô cùng khốc liệt giữa trung đoàn 156 F339 và các đơn vị tham chiến
với tàn quân giặc!
Cả
ngày hôm đó mùng 9/1/1979, chúng tôi được dừng chân chờ lệnh… Đơn vị trinh sát
và các đơn vị bộ binh được giãn ra truy quét tàn quân địch vẫn còn lảng vảng rất
gần. Nhưng bọn địch biết chắc, lúc này lực lượng của ta vẫn còn rất sung sức
nên chúng chưa dám “xuất đầu lộ diện”.
5h
sáng ngày 10/1/1979, chúng tôi lại lên xe tiến về phía trước (hướng biên giới
Thái Lan). Giao U Đông lại cho E157 tiếp quản và sau đó là E158. Bởi có F330 đi
trước mở đường nên không đầy 3 giờ đồng hồ đoàn xe của chúng tôi đã đến
sát thị xã Kom Pông Chi Năng.
Thị xã
Kom Pông Chi Năng nằm cách Phnom Pênh gần 100km về hướng Tây, ngay trên trục lộ
số 5 đi Pô Xát. Từ thị xã rẽ phải có con đường đi ra Biển Hồ và một sân bay cũ đã bị bỏ hoang từ trước năm
1975. Rẽ trái là con đường tiến đến sân bay mới. 9h, đoàn xe đã đưa chúng tôi đến
đúng vị trí tập kết, rồi tất cả được lệnh hành quân bộ. Lúc này chúng tôi chỉ
còn cách sân bay Kom Pông Chi Năng khoảng 7km.
Trên
thông báo, một đơn vị của ta đã vượt qua Kom Pông Chi Năng và đang tiến về Pô Xát. Trung đoàn lệnh cho các đơn vị
bộ binh giãn đội hình hai bên lộ. Có chỗ
sâu vào 1km lập thành tuyến phòng thủ bảo vệ thị xã Kom Pông Chi Năng.
9h30.
Trên quốc lộ số 5 vẫn ầm ầm những đoàn xe cơ giới đang tiến vào thị xã. Đây là
cơ quan sư đoàn bộ 339 và tiền phương của quân khu 9 vẫn bám sát các mũi tiến
quân để chỉ huy các đơn vị tiếp tục truy quét quân Pôn Pốt và giải phóng các
vùng đất còn lại.
Sở chỉ huy trung đoàn đóng tại một phum nhỏ, dân đã bị lính Pôn pốt ép buộc chạy theo chúng. Gọi là phum sóc nhưng nhà cửa ở đây rất tuềnh toàng, xung quanh là những vạt rừng thưa gồm đủ các loại cây tạp nham. Chúng tôi gặp một nhà chứa lúa vẫn còn nghi ngút khói. Nhà chứa lúa này đã bị lính Pôn Pốt đốt khi chúng lùa dân chạy vào rừng. Trong lúc tạm dừng chân, các đ/c nuôi quân cũng vội vã bắc bếp và được lệnh nấu thêm suất cơm nắm cho buổi chiều. Do đó, chúng tôi biết chắc không dừng lại nơi này lâu…
Nhận xét
Đăng nhận xét