135. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Tàu Thống
Nhất thời kỳ đó còn chạy chậm lắm, đi từ Sài Gòn ra tới Hà Nội phải mất 3 ngày
4 đêm mà ngán nhất là cái cảnh phải đi vệ sinh… Khoảng 11h tối hôm đó, bà xã
tôi “có việc” phải vào trong toilét, tôi ngồi ngoài ghế chờ cả tiếng đồng hồ mà
chả thấy “nàng” trở về chổ cũ. Tôi đoán chắc là có sự cố gì… Rồi vội vàng tới
phòng toilet…thì ra vợ mình vẫn ở bên
trong mà không tài nào ra bên ngoài được bởi vì có 4 – 5 thanh niên đã trải chiếu ngay trước
phòng toilet nằm ngủ, “tếu táo” hơn mấy thanh niên này còn móc chiếc khóa từ
bên ngoài. Tôi phải “năn nỉ” mãi mấy cậu thanh niên mới chịu thức dậy, nép vào
1 bên nhường đường cho vợ tôi từ trong toilet đi ra, một cậu thanh niên không
chịu ngồi dậy cứ nằm bẹp dưới sàn tàu
khi vợ tôi đi ngang liền la toáng lên: “Cái chị này đi đứng kiểu gì… vẩy cả nước
đ… vào mặt người ta”. Chúng tôi ráng nhịn
cười rồi mau chóng về chổ.
Sau 3 ngày 4 đêm, chúng tôi đã về đến
Nam Định thăm cha mẹ rồi qua Thái Bình thăm bà con dòng họ sau đó trở về Hà Nội. Tại phố Cát Linh có người cháu
(con anh cả) và một số người thân ở phố
Phùng Hưng. Tôi đưa bà xã tôi đi thăm hầu hết những người thân, các khu di tích,
các tuyến phố của Hà Nội rồi lại nhanh chóng vào Nam trở lại chiến trường.
Ngày 29/2/1978, bạn bè chúng tôi thật
bất ngờ có một niềm vui: “Vợ của anh Mạnh (Nguyễn Văn Mạnh) hay còn gọi là Mạnh
khịt vì anh có thói quen hay khìn khịt cái lổ mũi. Bất ngờ xuất hiện tại ban
chính trị trung đoàn”.
Chuyện là: sau đợt về phép năm 1976, anh
Mạnh cưới vợ tại quê, rồi tiếp tục trở lại
chiến trường. Thời gian lâu quá không thấy anh về phép làm chị sinh “nghi” và
quyết định “đơn thương độc mã” vào đơn vị tìm anh “để tìm nguyên nhân và hỏi
cho ra nhẽ ”.
Chị quê ở Thanh Hóa đã nhảy tàu Thống Nhất vào tới Sài Gòn rồi hỏi thăm đường nhảy xe về Mộc Hóa. Được anh em lính sư bộ giúp đỡ chỉ đường, chị đã đến đúng ngay cơ quan Ban chính trị của trung đoàn rồi “trình báo” là vợ của anh Nguyễn Văn Mạnh (lúc này anh Mạnh đang làm chính trị viên đại đội 7, tiểu đoàn 2). Vậy là anh Mạnh có lệnh khẩn tốc từ D2 về Ban chính trị “nhận nhiệm vụ mới”. Cơ quan cán bộ cũng rất chu đáo nhường ngay cái phòng riêng cho 2 anh chị làm phòng hạnh phúc. Anh Lợi “di tản” sang ở chung với anh Cúc còn anh Nghị sang tá túc với cánh tuyên huấn chúng tôi. Cũng tại đây mà sau này cháu Thu con đầu lòng của anh chị ra đời. Thời gian sau anh được điều về làm hiệu trưởng trường bổ túc của Tỉnh đội Đồng Tháp và hiện nay cả gia đình anh đang sinh sống tại thành phố Vũng Tàu.
Nhận xét
Đăng nhận xét