162. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Khoảng 24h, tôi và đ/c Chỉnh (trưởng ban tác chiến), cùng anh Tám Tính (trung đoàn phó) được ban chỉ huy trung đoàn giao nhiệm vụ đến thăm và kiểm tra đơn vị thiết giáp, trận địa pháo 105 của sư đoàn, quân khu tăng cường. Chúng tôi được gần chục chiến sĩ vệ binh (trong đó có đ/c Xuân quê ở Vĩnh Long làm trung đội trưởng) đi hộ tống, dẫn đường. Khoảng 2h sáng ngày 6/1/1979, chúng tôi có mặt tại xe chỉ huy của tiểu đoàn thiết giáp M113 lúc này đã áp sát thị xã Kom Pong Sư Pư, cách độ 3km.
Đ/c tiểu đoàn trưởng và chính trị viên tiểu đoàn đã hướng dẫn chúng tôi
đến thăm trận địa, trên một diện tích khoảng 10 hecta nằm dọc 2 bên vệ đường có
gần 20 chiếc xe bọc thép, chiến lợi phẩm thu được của quân đội Mỹ và quân Ngụy
Sài Gòn, đã được xóa bỏ chữ USA và thay vào đó là ngôi sao vàng năm cánh. Các chiến
sĩ của bộ đội tăng, thiết giáp vẫn trực trên xe và sẵn sàng xuất kích khi có lệnh.
Nhìn những con “cua sắt” lù lù, hùng dũng đang hướng nòng khẩu trọng liên 12
ly7 về phía trước, trong lòng chúng tôi cảm thấy lâng lâng… một niềm tin tất thắng!
Một niềm tin sẽ sớm hoàn thành nghĩa vụ Quốc tế và được trở về Tổ Quốc thân yêu,
được gặp lại những người thân!
Thăm
và thị sát trận địa của đơn vị tăng thiết giáp xong. Anh Tám Tính quyết định đến
ngay đơn vị pháo 105 (tiểu đoàn pháo mặt đất do sư đoàn tăng cường), có nhiệm vụ
mở màn, dội bão lửa xuống nơi đồn trú của quân pôn pốt đang đồn trú tại thị xã
Kom Pong Sư Pư. Ngược con đường đất trở về phía sau, qua khỏi sở chỉ huy trung
đoàn chừng 1km là gặp ngay trận địa pháo (cũng là pháo thu được của quân đội Mỹ
và quân lực Việt Nam cộng hòa, bây giờ được biên chế cho lực lượng pháo binh của
quân đội ta). Chúng tôi được các đồng chí trong ban chỉ huy tiểu đoàn pháo binh
kể lại:
Những ngày đầu tháng 5/1975, đơn vị tiếp nhận rất nhiều pháo 105 + 155 của quân Ngụy Sài Gòn tại căn cứ Đồng Tâm, Mỹ Tho và các nơi khác…. Chiến tranh biên giới Tây Nam nổ ra, do nhu cầu phải đưa pháo lên biên giới để ngăn chặn quân Pôn Pốt, cấp trên đã cho phép lưu dụng một số xạ thủ pháo binh của quân đội Việt Nam cộng hòa. Lúc đó mỗi khẩu đội có tới ¼ quân số lưu dụng (chủ yếu là Trắc thủ kỹ thuật) vừa trực tiếp khai hỏa khi có yêu cầu, vừa hướng dẫn kỹ thuật cho các tân binh của ta. Chỉ trong thời gian rất ngắn, các chiến sĩ pháo binh của quân đội nhân dân VN đã sử dụng thành thạo súng, pháo chiến lợi phẩm do Mỹ sản xuất. Và đến bây giờ 100% cán bộ chiến sĩ đã được đào tạo bài bản ở các trường chính quy có trình độ kỹ thuật cao sẵn sàng nhận nhiệm vụ dội bão lửa xuống kẻ thù. Nghe tới đây, chúng tôi rất vui và yên lòng… riêng đồng chí Chỉnh có tiếng là lính tếu táo hay đùa dỡn nói: “Có thật không mấy ông! Đừng có mà đấm vào lưng bộ binh chúng tôi đấy nhé!”. Các đ/c trong ban chỉ huy tiểu đoàn pháo binh và chúng tôi cùng cười vui vẻ… Sau đó đồng chí tiểu đoàn trưởng dẫn chúng tôi đi thăm trận địa.
Nhận xét
Đăng nhận xét