151. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
21h
ngày 25/12, một công điện khẩn từ quân khu và sư đoàn: “ Toàn trung đoàn nhanh
chóng dời vị trí”. Chúng tôi tháp tùng sở chỉ huy trung đoàn hành quân bộ, do
trinh sát dẫn đường. Vừa đi chúng tôi vừa suy đoán. Nhìn đồng hồ đã gần 3h sáng,
4h, rồi 5h, 6h, trời sáng rõ, tôi nhìn thấy đội
hình hành quân rất dài phía sau
lưng cặp kênh Trung Ương gần thị xã Hồng Ngự. Bộ đội được lệnh tạm dừng chân và
khoảng 20 phút sau thì các đ/c tiểu đoàn trưởng, chính trị viên của các tiểu
đoàn bộ binh được lệnh đến gặp ban chỉ huy trung đoàn nhận nhiệm vụ. Đ/c Tòng
tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1, Đ/c Dành tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 2, Đ/c Toán
tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 vừa đi vừa cằn nhằn “Không hiểu mấy ông cấp trên
nhà mình đánh đấm kiểu gì ? Anh em đang háo hức chờ lệnh xuất kích, giờ lại có
lệnh hành quân quay về phía sau…”.
Chúng tôi được lệnh nhanh chóng di
chuyển về hướng Châu Đốc. Các đơn vị xe tăng được tàu há mồm (vận tải quân sự)
hỗ trợ. Bộ binh thì được tàu gỗ + tắc ráng chuyên chở, Các xe kéo pháo theo đường
lộ 30 ngược về Cao Lãnh, Qua Long Xuyên rồi đi Châu Đốc.
Khoảng 16h ngày 26/12/1978, các tàu
chở quân đã lần lượt cập bến phà Châu Đốc và được đoàn xe vận tải quân sự đã chờ
sẵn để chuyển ngay bộ đội về hướng Tịnh
Biên – Nhà Bàng (biên giới thuộc tỉnh An Giang, Tà Keo), riêng D1 hành quân bộ
từ bến phà Tân Châu qua Châu đốc vượt qua núi Sam về Tịnh Biên.
Cơ quan trung đoàn bộ và các đại đội
trực thuộc dừng chân tại một vườn xoài nằm cặp 2 bên đường lộ, các tiểu đoàn
đóng cặp theo bên bờ kinh Vĩnh Tế. Sau bữa cơm dã chiến do anh nuôi vội vã nấu,
chúng tôi giăng võng vào những thân cây xoài, nhanh chóng “Quất 1 giấc chẳng biết
trời trăng mây gió”. Khi mở mắt ra thì mặt trời đã lên cao độ 1 con sào.
8h sáng ngày 27/12/1978, tôi và anh
Nguyễn Lộc Nhu được lệnh cùng Ban Chỉ huy trung đoàn về họp quân chính mở rộng
do Đảng ủy và BCH sư đoàn triệu tập. Sở chỉ huy sư đoàn đã dời về đây từ lúc
nào? (chỉ cách chỗ đóng quân của chúng tôi độ 5 km) Tại đây đ/c tham mưu trưởng
sư đoàn căng ngay tấm bản đồ quân sự CPC với 7 mũi tên đỏ to tướng từ hướng
biên giới VN chọc thẳng lên các vị trí then chốt… Đó là 7 mũi tiến quân của
quân khu 5, 7, 9, quân đoàn 2, 3, 4, thủy quân lục chiến của QĐNDVN đang chuẩn
bị giáng cho bè lũ Pôn Pốt một đòn đích đáng!
Anh Bảy Gương chính ủy sư đoàn điểm lại tội ác của quân Pôn Pốt từ năm 1975-1978. Trên toàn tuyến biên giới Việt Nam chúng thường xuyên đưa quân gây hấn và đánh sâu vào nội địa của ta có chỗ tới 10km. Chúng đi tới đâu là thực hiện phá sạch, đốt sạch, giết sạch và vụ thảm sát gần nhất là ngày 17/4/ 1978 tại Ba Chúc -Tri Tôn - An Giang (chỉ cách chỗ chúng tôi đang ngồi họp với đường chim bay chưa tới 10km), chúng đã hành quyết 3157 người dân Việt Nam vô tội đa số là người già, phụ nữ, trẻ em. Đau xót hơn nữa là chúng xé xác trẻ em ném vào đống lửa. Một tội ác dã man và rùng rợn nhất chưa từng thấy trong lịch sử loài người!
Nhận xét
Đăng nhận xét