150. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Khu vực
đóng quân của ban chính trị và sở chỉ huy trung đoàn ngay từ chiều hôm trước đã
có mấy chục gia đình từ kênh Trung Ương
trở về. Có mấy bác nông dân tuổi trung niên nói với chúng tôi: “Các chú cứ cấp
súng, bọn tôi quyết cùng các chú chiến đấu, đánh đuổi lũ quân xâm lược và giữ
gìn mảnh đất này, lính Pôn Pốt nó tàn ác
lắm !” Theo lời kể của các bác nông dân, khi quân Pôn Pốt tràn xuống đến đâu là
chúng phá sạch, đốt sạch nhà cửa, hoa màu, lúa thóc… người dân nếu sơ tán không
kịp thì không ai còn sống sót kể cả người già, phụ nữ, trẻ em ! Trong cuộc chiến
tranh biên giới Tây Nam quân Pôn Pốt đã gây cho dân ta ở vùng này (cặp biên giới
bên này là tỉnh Đồng Tháp) bao nỗi vất vả, đau thương tang tóc !
5h sáng ngày 25/12/1978, tôi được
ban chỉ huy trung đoàn phân công xuống các
tiểu đoàn để giúp đơn vị khắc phục
và giải quyết hậu quả của các trận đánh trước nhằm tạo khí thế cho đơn vị chuẩn
bị bước vào trận đánh mới. Tôi kéo theo đ/c Kỷ - trợ lý chính sách, đ/c Trưng –
trợ lý tổ chức đến ngay tiểu đoàn 1 và tôi đã gặp đ/c Chương lúc này đang là
nhân viên thuộc tổ chính trị tiểu đoàn.
Cậu
Chương là người Hà Nội, là sinh viên năm thứ nhất của trường Đại học mỏ địa chất,
nhập ngũ khi chiến tranh biên giới Tây Nam ở mức cao điểm nhất. Thấy cậu ta
nhanh nhẩu, nói năng lại hoạt bát rất hợp với nghề tuyên huấn nên tôi có ý định
xin cậu ta về bổ sung cho cơ quan tuyên huấn. Nhưng do yêu cầu của các đ/c
trong ban chỉ huy tiểu đoàn muốn giữ cậu ta lại, làm nòng cốt biên chế sang cho
quân lực tiểu đoàn nên ý định của tôi không thực hiện được. Sau này cậu được điều
về làm nhân viên quân lực trung đoàn, tiếp tục cùng tôi sát cánh bên nhau tham
gia các trận đánh, các chiến dịch ác liệt nhất trong đợt tổng phản công quân
Pôn Pốt trên chiến trường CPC.
Cuối
năm 1981 theo quyết định của Bộ Quốc phòng, Chương được trở lại trường tiếp tục
học và bảo vệ luận án tốt nghiệp của mình. Hiện nay đang công tác và sinh sống
tại Hà Nội. Mặc dù thời gian đã trôi qua mấy chục năm rồi nhưng những hình ảnh
của cán bộ chiến sĩ trung đoàn vẫn còn in đậm trong tâm trí CCB Nguyễn Thanh
Chương qua lời tâm sự : Khi trung đoàn 8 nhận nhiệm vụ hành quân vào vùng chiến
sự, cả trung đoàn từ cán bộ đến chiến sĩ đều hành quân bộ, mang vác rất nặng nề
vượt qua cánh đồng ngập nước (có nơi còn gọi là cánh đồng chó ngáp) trong đêm tối nhưng không ai có một lời ca
thán, và luôn luôn giúp đỡ nhau. Thế mới biết tình đồng đội đặc biệt của những
người lính chiến trường thật quí giá và cao cả vô cùng…
Thời gian công tác tại ban chỉ huy tiểu đoàn 1 hết khoảng 4 giờ. Ăn với ban chỉ huy tiểu đoàn bữa cơm, khoảng 9 giờ sáng chúng tôi trở về sở chỉ huy trung đoàn.
Nhận xét
Đăng nhận xét