103. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Ngày
6/3/1975, tôi và anh Năm Thắng được mời dự họp quân chính do Đảng ủy và ban chỉ
huy trung đoàn triệu tập.
Bộ chỉ
huy chiến dịch và quân khu quyết định sử dụng trung đoàn 24 đánh đồn Ngã Sáu, một
đồn quan trọng án ngữ tuyến hành lang giao liên vận chuyển vũ khí và chuyển
quân của ta (đồn này trước đây do Mỹ đảm nhiệm và sau này chuyển giao cho quân
Ngụy Sài Gòn).
Khu đồn
này, nằm ở chỗ giao nhau của 3 con kênh:
kênh Nguyễn văn Tiếp, kênh Bằng Lăng và
kênh Tổng Đốc Lộc, theo kênh tổng Đốc Lộc về hướng Bắc gặp quốc lộ 1 (QL
4 cũ) về hướng Nam, gặp thị trấn Mỹ an, phía bên kia ngã sáu là đồn giặc do một
tiểu đoàn bảo an trấn giữ, và 1 đại đội pháo 105 ly gồm bốn khẩu, ngoài ra còn
1 đại đội dân vệ, đồn này cách căn cứ Đồng tâm
Mỹ tho chỉ 50 km theo đường chim bay, Đồng tâm là căn cứ của sư đoàn 7
bô binh quân đội VNCH. Đối diện với đồn Ngã sáu là chợ Ngã sáu và khu hành
chính của xã Hậu Mỹ.
Bộ tư lệnh sư đoàn 8 quyết định sử
dụng trung đoàn 207 và trung đoàn 320 đánh chặn viện (vì biết chắc chắn sư đoàn
7 quân ngụy Sài Gòn sẽ không chịu để mất Ngã Sáu), trung đoàn 88 làm nhiệm vụ dự
bị.
Đây là một trận đánh có tính chất
quyết định với toàn chiến dịch tổng tấn công của ta. Theo tài liệu Lịch sử quân
đội, thì trận này được ví như cuộc mở màn chiến dịch giải phóng miền Nam ở đồng
bằng, sau trận tấn công Buôn ma thuột ngày 10/3/1975. vì sau trận này, địch
không dám điều quân lên ứng cứu cho Tây nguyên.
17h ngày 10/3/1975, chúng tôi được
lệnh cùng sở chỉ huy trung đoàn hành quân. Có xuồng của trinh sát và giao liên
dẫn đường, chúng tôi len lỏi qua nhiều kênh rạch và dừng chân cách đồn Ngã Sáu
khoảng 4km.
Cách sở chỉ huy trung đoàn khoảng
2km là một cánh đồng, có tên gọi Bằng Lăng. Vì đang giữa mùa khô nên rất thuận
tiện làm bãi đáp cho lũ trực thăng và nơi này được dự kiến địch sẽ dùng trực
thăng đổ bộ để cứu viện Ngã Sáu, khu vực này chỉ cách Ngã Sáu khoảng 2km.
24h, 10/3/1975 các đơn vị đã vào hết
vị trí tập kết và bí mật đào công sự.
Sở chỉ huy trung đoàn đóng quân có cây cối rậm rạp ven kênh và xen lẫn nhiều nhà dân (Nhà cất tạm bợ của nhân dân vùng giáp ranh giữa ta và địch), nhà thấp nhỏ lợp bằng lá dừa nước khung nhà toàn bằng gỗ tràm, nhưng nhà nào cũng có hầm trú ẩn để tránh bom pháo hoặc đạn nhọn). Gọi là sở chỉ huy tiền phương nhưng tất cả hành trang đều mang theo hết, nên mỗi cán bộ chiến sĩ ngoài súng đạn và những vật dụng cần thiết còn có cả bồng, ba lô “của cải bất ly thân mà”.
Nhận xét
Đăng nhận xét