101. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
ĐÁNH CHIẾM CHI KHU NGÃ SÁU, CHẶN VIỆN TRÊN CÁNH ĐỒNG BẰNG LĂNG
"Hỡi
tuổi trẻ như một rừng cây lớn
Nhận nắng
trời gió bão đầu tiên
Hãy đến
đây làm người lính trung kiên
Trong
đội ngũ những người đi cứu nước
Hãy đứng
dậy! Và giơ cao ngọn đuốc!
Của
tình yêu đã khơi lửa ngàn đời
Hãy nhận
mặt quân thù và xuất kích hôm nay
Giành
chiến thắng và làm nên hạnh phúc!"... (Mặt
đường khát vọng – Nguyễn Khoa Điềm)
Đầu
năm 1975 cục diện chiến trường đã thay đổi có lợi cho ta và bất lợi cho địch. Ý
thức cách mạng của nhân dân trong vùng giải phóng có nhiều dấu hiệu “khởi sắc”.
Ngày ấy ở tỉnh Kiến Phong nay là tỉnh
Đồng Tháp có tiểu đoàn 502 trực thuộc tỉnh,
trong tiểu đoàn có rất nhiều thanh niên địa phương tham gia chiến đấu. Tuy
nhiên, mặc dù là bộ đội địa phương tỉnh nhưng tới gần phân nửa quân số là thanh
niên miền Bắc tăng cường vào và hiện nay vẫn còn rất nhiều đồng chí đang sinh sống
tại nơi này (anh Ba Trọng - đại tá, nguyên Giám đốc nông trường Giồng Găng quân
đội, anh Ba Hoạt nguyên Huyện đội trưởng Huyện đội Thanh Bình, anh Duy Tân phóng viên báo Đồng Tháp).
Đặc biệt có anh Mười Họa, quê quán
tại huyện Kiến Xương tỉnh Thái Bình, lúc mới 27 tuổi đã là Tỉnh đội phó kiêm
Tham mưu trưởng Tỉnh đội Kiến Phong. Anh Mười Họa là một trong những vị chỉ huy
trẻ tuổi, tài ba, từng làm cho kẻ thù ở vùng này phải nể mặt. Anh Họa hi sinh tại
Kênh Ba, Tháp Mười trong một lần đi điều nghiên bị địch phục kích, để lại niềm
tiếc thương và cảm phục vô bờ của cán bộ chiến sĩ tỉnh đội tỉnh Kiến Phong.
Lực lượng thanh niên trong vùng giải
phóng bây giờ đã nô nức và tự giác tòng quân, tham gia lực lượng địa phương
quân và bổ sung cho các đơn vị chủ lực. Một gia đình tại khu vực đóng quân của
đơn vị tôi, có 2 người con trai tên Giao và Xuân cùng đăng ký nhập ngũ một
ngày. Và một gia đình có người con gái
tên Hoa cũng tham gia tòng quân giết giặc. Riêng các ba, các má, các chị thì sẵn
sàng đóng góp của cải, vật chất để ủng hộ giải phóng, ủng hộ cách mạng.
Tại
trung đoàn bộ lúc đó, luôn luôn có khách đến thăm, cứ “nườm nượp” đoàn
này vừa đi đoàn khác lại đến: các tổ chức mặt trận, đoàn thể của ba tỉnh: Kiến
Tường, Kiến Phong, Định Tường cứ đua nhau đến úy lạo cho bộ đội (Hình như đoàn
nào đa phần cũng là chị em phụ nữ). Hàng hóa gồm đường, sữa, thuốc hút, bánh, trà.
Nhiều đoàn còn có cả chiếc vỏ lãi chở hàng chục con heo. Hậu cần trung đoàn
“không tiện từ chối”, cứ nhận rồi phân phối lại cho các đơn vị, do vậy cuộc sống
của bộ đội ta lúc này đã khá lên rất nhiều…
Đêm đến các chuyến hàng quân sự do những đoàn dân công hỏa tuyến toàn chị em phụ nữ chèo xuồng ba lá và những chiếc tam bản (một loại xuồng lớn) chuyển từ biên giới xuống đủ các loại đạn: đạn nhọn, 12ly8, cối 61, cối 82, DKZ75, DK82, cối 120, cả H12, DKB và A72, có những quả đạn to bằng gốc chuối trắng phau cả liều phóng và đầu đạn nặng gần trăm ký. Chúng tôi ấn tượng nhất là những hầm súng, hầm đạn được hậu cần quân khu vận chuyển xuống từ lúc nào, giao cho cán bộ cơ sở của ta cất giấu ngay ven các đìa cá, bờ bao, đám nghể. Khi nhận vũ khí đạn dược, bộ đội ta chỉ cần vài du kích dẫn đường. Các đồng chí cơ sở lặn xuống nước và cứ thế moi lên những thùng súng AK, B40 + B41 vẫn còn mới toanh gói trong bọc ny lon phủ đầy lớp mỡ bò. Thế mới biết để chuẩn bị cho chiến dịch giải phóng hoàn toàn Miền Nam bộ chỉ huy chiến dịch và lực lượng hậu cần quân đội đã chuẩn bị khá chu đáo một lượng vũ khí và đạn dược trang bị cho bộ đội của ta đủ sức đè bẹp Quân lực Việt Nam Cộng hòa.
Nhận xét
Đăng nhận xét