192. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
4h
sáng ngày 17/2/1979, anh Thiệp đánh thức tôi dậy, cả cơ quan chính trị cũng bừng
tỉnh và bồn chồn nghe bản tin thời sự được phát trên đài tiếng nói Việt nam.
Chúng tôi thật đau lòng khi nghe tin lúc 0h, chỉ cách đây mấy tiếng đồng hồ, quân Trung Quốc đã đồng loạt
tiến công vào 6 tỉnh phía bắc của ta. Và từ đó chiếc đài Panasonic đưa từ Việt
Nam sang, được tôi luôn mang theo bên mình để cập nhật thông tin từ mặt trận
phía Bắc. Những bức điện từ bộ chỉ huy chiến dịch và bộ chỉ huy sư đoàn thông
qua đài 15w cũng được liên tục chuyển xuống. Chúng tôi nhận định chắc chắn sẽ
có những đơn vị được điều ra phía Bắc để bảo vệ thủ đô Hà Nội và ai cũng mong
muốn trong đó có đơn vị mình.
Khoảng
8h, ngày 17/2, anh Út Đậu, mời anh Thiệp, anh Ba Nhu và tôi đến Sở chỉ huy
trung đoàn, anh nói tóm tắt nội dung bức
điện của quân ủy trung ương và bộ chính trị: “Chiến tranh biên giới phía Bắc nổ
ra, đây là ý đồ của Trung Quốc muốn căng
kéo quân chủ lực của ta hòng cứu nguy cho quân Pôn Pốt. Các đơn vị ở chiến trường
CPC cứ yên tâm hoàn thành nhiệm vụ của mình đã được giao, mặt trận phía Bắc sẽ
có Trung Ương…”
Ngay
sau đó tôi được giao nhiệm vụ viết một bài “giống như tài liệu học tập trong
tình hình mới” rồi gửi xuống các tiểu đoàn bộ binh và các C trực thuộc quán triệt
để bộ đội yên tâm chiến đấu.
12 giờ
cùng ngày, điện từ BCH các tiểu đoàn bộ binh báo về, địch đã mở nhiều đợt tấn
công vào trận địa ta. Tiếng súng nổ rất dữ dội và rất gần, nhiều đạn cối 82 và
DKZ75 của quân Pôn Pốt nổ chỉ còn cách Sở chỉ huy trung đoàn dộ 500 m.
16 giờ, ban chính trị được lệnh cử người đi nhận thêm vũ khí, cả ban được cấp thêm 2 thùng đạn nhọn, và được đổi 3 khẩu k59 mới toanh. Anh Thiệp 1 khẩu, anh ba Nhu 1 khẩu, tôi cũng có tiêu chuẩn nhưng tôi không chịu vì tôi biết thừa: giữ K59 nó chỉ được cái “oai”và nhẹ, nhưng khi chiến đấu thì nó kém xa súng K54, với lại lúc này đạn K59 hiếm lắm… vậy là khẩu K54 được trang bị từ lúc ở trung đoàn 207 tiếp tục theo tôi đi suốt cuộc chiến… Kiểm tra lại số vũ khí mới nhận từ quân giới về trong đó có 3 thùng lựu đạn (loại cán gỗ), lựu đạn này của Trung Quốc trang bị cho lính Pôn Pốt, khi chúng tháo chạy “tặng” lại cho ta, tôi liền “đớp” ngay 8 quả cho vào 2 bao xe, mỗi bao 4 quả đeo vào người. Các đ/c sỹ quan khác cũng đều yêu cầu được trang bị thêm vũ khí. Ngay sau đó chúng tôi củng cố lại công sự, cả trung đoàn bộ đều hối hả, khẩn trương chuẩn bị chiến đấu.
Nhận xét
Đăng nhận xét