189. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
7h
sáng ngày 13/2, Ban chỉ huy tiểu đoàn 3 họp mở rộng tới các đồng chí chính trị
viên. Tôi được mời tham dự và truyền đạt một số nội dung chỉ đạo của Ban chỉ
huy trung đoàn mà trước khi đi anh Út Đậu đã giao nhiệm vụ cho tôi:
Ngay
trong gầm nhà sàn của người dân CPC, khoảng hơn chục cán bộ chủ chốt lắng nghe
nhiệm vụ do đồng chí Miên (chính trị viên tiểu đoàn) phổ biến thực hiện tốt quy định của Chính phủ về việc
thu chiến lợi phẩm:
Chính
sách quy định rõ, các đơn vị tham chiến được thu lượm tất cả các phương tiện
thuộc lĩnh vực quân sự như vũ khí, đạn dược, xe cộ… Để bổ sung và tự trang bị
cho đơn vị mình phục vụ trực tiếp cho chiến đấu. Riêng các
tài sản quý hiếm như kim cương, vàng bạc… thì có trách nhiệm thu lượm sau đó
giao nộp về trên để chuyển giao cho chính quyền bạn kiến tạo lại đất nước CPC, lúc
này đã được hình thành ở Trung Ương và cấp tỉnh.
Cuộc họp
kết thúc các đồng chí chính trị viên đã
trở về nhanh chóng triển khai cho đơn vị mình và ngay chiều hôm đó, tổ chính trị
của tiểu đoàn đã nhận được hơn 10 lạng vàng (đủ các loại: nhẫn, lắc, dây chuyền..)
từ các nơi gửi về. Buồn cười và ấn tượng nhất có một đồng chí lính trinh sát của
tiểu đoàn (không nhớ tên), tự mang một nửa chiếc lắc nặng khoảng 5 chỉ vàng đến
giao nộp, tôi và đ/c Miên cũng có mặt tại đó, tôi mới dạm hỏi:
- Khúc
vàng này đồng chí nhặt được ở đâu?
- Dạ, em
tháo trên tay của một thằng lính Pôn Pốt bị chết ạ!
Chẳng
cần suy nghĩ, tôi liền nói với đồng chí trinh sát:
- Đây mới
là một nửa cái lắc, còn một nửa cái nữa đồng chí còn giấu đúng không ?
Hình
như cậu ta giác ngộ ngay được việc mình làm nên nheo nheo đôi mắt cười rồi trả
lời:
- Để em
về lấy giao nộp nốt ạ!
Đồng chí chiến sĩ trinh sát đi rồi, tôi ngồi lại suy nghĩ mông lung: Cái công việc mà chúng tôi đang làm cũng chỉ là bất đắc dĩ…”Thực hiện chính sách và kỷ luật của quân đội mà!” Trong lúc bộ đội ta vẫn còn đối mặt giữa cái sống, cái chết với quân thù bất kỳ lúc nào… Mà thực ra chúng tôi cũng đâu có ép buộc chiến sĩ của mình phải thật thà đến mức như vậy đâu cơ chứ…!
Nhận xét
Đăng nhận xét