133. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Đầu
năm 1978, hôm đó khoảng 2h chiều thì bất ngờ ở hướng Gò Pháo (chỉ cách sở chỉ
huy trung đoàn hơn 1km) có những tiếng nổ ghê người. Lúc đầu, chúng tôi cứ tưởng
bọn pôn pốt đã tập hậu vượt qua các trận địa phòng ngự chốt của các tiểu đoàn
đánh vào trận địa cối 82 và DKZ của ta. Nhưng lắng nghe các âm thanh, ban đầu
là những tiếng nổ lớn liên hồi của các loại đạn DKZ75, cối 82, B40, B41, lựu đạn,
rồi xen lẫn các loại đạn nhọn, ở cùng 1 tọa độ… chỉ ít phút sau chúng tôi đã khẳng
định: “ta đã bị nổ kho đạn”.
Phải gần 4h chiều, tiếng nổ mới chấm
dứt. Tôi tháp tùng cùng cơ quan tham mưu theo anh Hai Mạnh và anh Bảy Việt ra tận
nơi xảy ra sự cố, thì cảnh tượng thật
đáng tiếc…
Do chưa kịp sơ tán kho đạn và kho
súng (đã được dự kiến đưa về Gò Gòn), một quả đạn pháo 122ly của bọn pôn pốt đã
bắn trúng kho đạn và kích nổ toàn bộ mấy chục tấn vũ khí (dự trữ) tan tành
thành mây khói. Mấy trăm khẩu AK, mấy chục khẩu B40 – B41, gần chục khẩu cối 82
và DKZ75 cong nòng… Một thiệt hại rất lớn về vật chất nhưng may mắn bộ đội ta
không có đồng chí nào bị thương vong.
Mặc dù chiến tranh biên giới đã gia
tăng và mức độ ác liệt đã đến cực điểm
nhưng các phong trào văn nghệ, thể thao của trung đoàn và sư đoàn vẫn được phát
động tổ chức, nhằm tăng cường tinh thần thoải mái và sức khỏe cho bộ đội có sức
chiến đấu cao. Phòng tuyên huấn sư đoàn
do anh Ba Cương khởi xướng mở cuộc thi văn nghệ quần chúng… Vậy là cơ
quan tuyên huấn chúng tôi cũng ráo riết thành lập đội văn nghệ để chuẩn bị cho
hội thi.
Đ/c Phùng Gia Thặng đang công tác dưới
tiểu đoàn 1 đã được chúng tôi đề xuất xin về và được anh Cúc, anh Bảy Việt chấp
thuận. Phùng Gia Thặng lúc này còn là hạ sỹ quan nên việc điều động phải qua bộ phận
quân lực và chỉ sau 1 tuần lễ đã có mặt tại cơ quan tuyên huấn nhận nhiệm vụ.
Thặng nguyên là giáo viên cấp 3 có
tài năng “xuất khẩu thành thơ”, và giọng ca rất hay được giao nhiệm vụ làm đội
trưởng đội văn nghệ không chuyên của trung đoàn. Hiện nay, Phùng Gia Thặng đang
sinh sống tại Cần Thơ.
Chiến tranh là vậy, nhưng quân đội vẫn
luôn luôn chú ý và quan tâm đến “món ăn tinh thần” cho bộ đội. Báo chí các loại
(báo Quân đội nhân dân, báo Nhân dân, tạp chí Văn nghệ Quân đội, tạp chí Xây dựng
Đảng…) vẫn được cấp phát tới tận trung đội, tiểu đội mà cơ quan tuyên huấn là
nơi “đầu mối” vì vậy Lê Minh Trí và Nguyễn Hữu Trí rất vất vả. Hàng ngày 2 đ/c
này phải ra tận bến tàu (tắc ráng) để nhận báo chí, sách vở, tài liệu… rồi về
phân phối và cấp phát xuống các tiểu đoàn, các đại đội trực thuộc và 3 cơ quan.
Ngoài ra chúng tôi còn được cấp rất nhiều loại sách quý. Có quyển nặng tới gần
1 kg như:Lenin toàn tập, Leptonxtoi, Bút ký triết học, Biện chứng của tự nhiên,
Những cặp phạm trù của phép biện chứng duy vật… Do vậy, vừa sẵn sàng chiến đấu,
lính ta cứ tha hồ mà đọc sách…
Sư đoàn còn tăng cường đội chiếu phim lưu động do đ/c Sơn làm đội trưởng (đ/c Sơn hiện nay đang sinh sống tại xã Tân Bình, Thanh Bình, Đồng Tháp). Chúng tôi hợp đồng với các đồng chí trong ban chỉ huy tiểu đoàn, đại đội cho bộ đội thay phiên nhau từ ngoài chốt về phía sau xem phim. Nhiều lúc do đặc thù tác chiến bộ đội ta phải xem phim ngay giữa cánh đồng, gò đất…
Nhận xét
Đăng nhận xét