132. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
“…Miền
Tây, lửa cháy từng thân cỏ
Mới gặp
bạn cười đã thấy bạn hi sinh…”
(Thiều
Quang Thạch CCB E320 QK8)
Cuối tháng 12/1977, vì tình hình biên
giới đã trở nên căng thẳng thật sự, nên sở chỉ huy trung đoàn được chuyển về
đóng quân tại ấp Kênh cách biên giới khoảng 8km. Gò Chùa, ngã ba Lò Gạch, Gò
Chuối là nơi đóng quân chốt chặn của 3
tiểu đoàn bộ binh 1, 2, 3. Khu vực Gò Pháo là trận địa của cối 82 và
DKZ75, sẵn sàng chi viện hỏa lực cho 3 tiểu đoàn. C18 (12ly8) lúc này do đ/c
Linh làm chính trị viên được tăng cường phối thuộc trực tiếp cho 3 tiểu đoàn
phòng ngự chốt chặn phía trước.
Thời gian này, anh Hai Thu và anh Lê
Tựu lại được điều về nhận nhiệm vụ tại quân khu và anh Bảy Việt được bổ nhiệm
quyền chính ủy, anh Hai Mạnh (người dân tộc quê Cao bằng) được quân khu điều về
làm trung đoàn trưởng.
Anh Hai Mạnh có dáng người cao, to nước
da ngăm đen, hiền lành, tác phong chậm rãi nhưng trong giải quyết công việc lại rất kiên quyết. Anh
Hai Cúc được quân khu điều về làm chủ nhiệm chính trị thay cho anh Bảy Việt.
Cả 3 cơ quan tham mưu, chính trị, hậu
cần và nhà ban chỉ huy trung đoàn nằm 2 bên 1 con đường đất rộng và cao (do 2 đội
quản huấn đào đắp) và doanh trại nơi đây giống hệt như lúc còn ở Gò Chùa… Cũng
nhà cột tràm, lợp bằng lá dừa nước, mỗi căn có 3 phòng (kiểu mẫu rập khuôn do
ban doanh trại sư đoàn thiết kế).
Mỗi ban cũng chỉ có 1 giếng nước do bộ
phận quản huấn đào sẵn nhưng nước giếng ở khu vực này thì rất khó dùng. Bởi
vùng đất này là loại đất sét, màu gạch cua nên nước giếng lúc nào cũng đục như
“bát đất”. Muốn ăn uống tắm giặt là lính ta phải múc sẵn đổ vào tăng nước, quậy
phèn chờ vài tiếng đồng hồ mới có thể dùng được. Nhiều khi không có thời gian, bộ
đội ta cứ nước đó tắm gội, giặt giũ nên da dẻ và quần áo cứ loang lỗ màu da bò.
Nhìn cũng “đẹp mắt” ra phết…
Tại khu đóng quân mới, nhà ở của cơ quan tuyên huấn được coi là trung tâm nhất của trung đoàn bộ nên tôi và đ/c Thi quyết định “xây dựng” một cột cờ. Vừa biểu tượng khí phách hiên ngang của doanh trại quân đội nhân dân Việt Nam, vừa làm đẹp cho khu vực đóng quân. Ý tưởng này lập tức được anh Hai Mạnh và anh Bảy Việt đồng ý. Vậy là cánh tuyên huấn chúng tôi qua bên kho vật tư hậu cần xin được 4 cây tre rất thẳng và dài, 3 cây được ráp chụm lại làm thành tầng 1, còn 1 cây làm tầng trên. Cột cờ được dựng lên có dây thép chằng chéo hình tam giác (giống như chằng cột ăngten) nên vừa cao, vừa oai, vừa đẹp… và lá cờ đỏ sao vàng: “lá cờ thiêng liêng của Tổ quốc” được bọn tôi kéo lên tung bay suốt đêm ngày. Đứng xa khoảng 3 – 4 km đã nhìn rất rõ. Mỗi ngày nhìn sắc cờ thấm máu bao đồng đội rực rỡ trong nắng gió phương Nam, lòng chúng tôi càng thêm quyết tâm gìn giữ từng tấc đất tự do vừa giành được từ tay giặc, dù có phải tiếp tục hi sinh tuổi trẻ và mạng sống của mình!
Nhận xét
Đăng nhận xét