119. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Cuối
tháng 6/1975, Trung đoàn bộ lại chuyển về đứng chân tại xã Tân An, Tân Châu, Tiểu
đoàn 1 + 3 vẫn đóng quân tại vị trí cũ, Tiểu đoàn 2 về đứng chân tại xã Vĩnh
Xương nằm sát biên giới Căm Pu Chia.
Nhiệm vụ của Trung đoàn vẫn tiếp tục
tuần tra, phòng ngự, ngăn chặn sự xâm lược của bọn Pôn Pốt - Yêng Sa Ry bảo vệ
nhân dân vùng biên giới an tâm sản xuất. Nhờ có bộ đội chủ lực của ta hành động
kịp thời nên bọn Pôn Pốt ở khu vực này chưa dám “ho he” do vậy nhân dân vùng
này cũng tạm yên ổn làm ăn.
Cuối tháng 8/1975, một tin tình báo
quân sự cung cấp: Bọn tàn quân sẽ nổi dậy cướp chính quyền thuộc 3 huyện Chợ Mới,
Thanh Bình, Phú Tân vào dịp Quốc khánh mùng 2/9. Đây là một vùng thánh địa và
chính quyền rất non trẻ, trong kháng chiến khu vực này là vùng trắng.
Ngày 27/8/1975, toàn Trung đoàn được
lệnh “hộc tốc” từ biên giới quay về địa bàn cũ… Có hẳn một Trung đoàn chủ lực về
đứng chân “dằn mặt”, nhờ vậy, dịp lễ Quốc khánh mùng 2 tháng 9 năm 1975 bọn tàn
quân không dám liều lĩnh (bọn này gồm 3
đại đội, sau này bị ta truy quét bắt sạch). Cùng thời gian này nhiệm vụ của
Trung đoàn còn hỗ trợ chính quyền tổ chức học tập, cải tạo binh lính, ngụy quân
và ngụy quyền thuộc chế độ cũ. C25 và một số cán bộ (trong đó có anh Hoàng Đăng
Dĩ) được điều về thành lập đoàn 675 quản huấn bọn sĩ quan cấp úy quân Ngụy Sài
Gòn tại căn cứ Trần Quốc Toản.
Cuối tháng 12/1975, tôi được thông
báo tập trung về Ban chính trị (lúc này anh Cư về làm chủ nhiệm) để chuẩn bị
cho đợt đi phép đầu tiên của sĩ quan trung đoàn.
Mặc dù
vẫn còn bộn bề công việc, nhưng Đảng, Nhà nước và Quân đội đã nghĩ đến việc cho
bộ đội về thăm gia đình, quê hương. Điều này làm thỏa lòng bao cán bộ chiến sĩ
chúng tôi, vì đã hòa bình gần 1 năm mà vì nhiệm vụ chúng tôi vẫn chưa có dịp về
thăm lại cha mẹ, người thân… ”.
Chính
sách được phổ biến công khai: “Ưu tiên người có thâm niên trong chiến trường:
Trước hết là sĩ quan… đến hạ sĩ quan… rồi đến chiến sĩ”. Tôi được nằm trong
danh sách nhóm số 1 và cùng đợt với tôi có anh Lợi, anh Vũ Nhụy, anh Tịch, anh
Thái, anh Sản… Chúng tôi được xe của Trung đoàn đưa lên Sư đoàn sau đó xe Sư
đoàn đưa thẳng lên Binh trạm 1 tại thị
xã Long Khánh, Đồng Nai.
5 giờ
sáng ngày 24/12 xe của Binh trạm 1, loại xe Song Long 52 chỗ ngồi có 2 ống khói
đưa chúng tôi ra Binh trạm 2. Rất nhiều các đơn vị đã được tập trung về đây nên
mỗi đợt có đến hơn chục xe khoảng 500 – 600 người.
Đoàn
quân ngược đường số 1 trở về Miền Bắc cũng rất dũng mãnh, tự hào, chẳng khác gì
khi chúng tôi vượt Trường Sơn ra trận, chỉ có khác là trong chiếc balo căng phồng,
ngoài quân phục đồng chí nào cũng có vài chiếc áo len, khăn len mua tại Sài Gòn
đem về làm quà cho gia đình. Ngoài quân phục được cấp mới toanh, chúng tôi vẫn
gây ấn tượng nhất cho mọi người là chiếc
quân hiệu gắn trên mũ có ngôi sao nửa xanh nửa đỏ “niềm tự hào của Quân Giải
Phóng Miền Nam Việt Nam đã trải qua cuộc chiến”. Ngay trong con mắt của mọi người
nhất là nhân dân Miền Bắc vẫn luôn mến mộ những người lính lúc đó đội mũ gắn quân
hiệu Quân Giải Phóng Miền Nam Việt Nam.
Nhận xét
Đăng nhận xét